CẢM MẾN KHÔNG SỢ MUỘN - Trang 207

Mỹ nhân khuynh quốc khuynh thành cười cười lễ độ chào hỏi Nghiêm

Thấm Huyên, Vi Diệp không sợ chết còn bồi thêm một câu, "Đã quen biết
cả rồi thì cùng ăn cơm tối đi, tôi sẽ đặt thêm hai suất nữa."

Lúc này Nghiêm Thấm Huyên bị Trần uyên áo nắm tay đi phía sau bọn

họ, không có cách nào mở miệng chỉ có thể hung tợn trợn mắt với Vi Diệp,
ăn ăn ăn, ăn cái em gái ngươi ấy!

Không khí trong bữa cơm tối miễn cưỡng cũng được coi là vui vẻ, trong

lòng Nghiêm Thấm Huyên lặng lẽ nhận định vị bạn học này đang tự cho là
mình có quan hệ vô cùng thân thiết với Uyên Sam, thế nhưng trên mặt vẫn
cười rất có thành ý, "Lần này cô về thành phố S để thăm người thân sao?"

Trịnh Cẩm vén tóc lên, "Ừ, tôi thích nhất là triển lãm nhiếp ảnh, thuận

tiện đi thăm người quen." Cô dừng một chút, nhìn về phía Trần Uyên Sam
ngồi đối diện mình, "Nếu muốn thì mọi người cùng đi đi, càng đông càng
vui mà."

Trần Uyên Sam lấy đĩa đã cắt nhỏ thịt ra của mình đổi với đĩa của cô, ôn

hòa gật đầu với Trịnh Gấm một cái, "Gần đây sức khỏe của Thấm Huyên
không được tốt lắm, đợi cô ấy khỏe lại, về sau có cơ hội có thể bàn bạc kỹ
hơn."

Trịnh Cẩm cười cười không nói thêm gì nữa, Vi Diệp ở một bên nhìn

thấy vẻ vui mừng không thể che giấu được của Nghiêm Thấm Huyên, một
hơi cạn sạch ly rượu.

******

Buổi tối trở về nhà, anh tắm rửa xong bước ra khỏi phòng tắm, nhìn thấy

Nghiêm Thấm Huyên ngồi khoanh chân ở trên giường, bĩu môi phình mặt,
vẻ mặt giận dỗi, đáng yêu vô cùng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.