CẢM MẾN KHÔNG SỢ MUỘN - Trang 267

"Thế nào? Vừa mới đến đã cho tôi một quyền hay sao?" Lục Thiêm Lịch

nhìn thấy người nọ thì sững sờ, ngay sau đó lập tức không chút sợ hãi lạnh
lùng nhìn người đối diện.

"Mày vẫn còn tới tìm tao? Tiền của công ty tài chính Nam Bắc kia khá

đấy chứ? Vốn định rao bán Nghiêm thị sau đó lại đổi ý tự mình độc chiếm
rồi hả?" Trong giọng nói của hắn hàm chứa một tia trào phúng, lộ ra vẻ lạnh
lẽo, "Một tay mày che cả thành phố S rồi, Nghiêm Thấm Huyên quả thật có
mắt chọn mà."

"Tiếu Phan hứa hẹn cái gì với cậu?" Trần Uyên Sam tựa người vào

tường cắt đứt lời của hắn, lạnh nhạt nói, "Hứa hẹn tiền tiêu vặt cho cậu hay
là tính mạng của cả cậu và tôi?"

Ba chữ tiền tiêu vặt này đã làm cho Lục Thiêm Lịch không thể kiên

nhẫn được nữa, xông lên phía trước hung hăng giơ nắm đấm ra.

Trần Uyên Sam không nháy mắt nghiêng người túm lấy, một tay cầm lấy

quả đấm của hắn bẻ ngược ra phía sau.

Điều này làm cho cánh tay của Lục Thiêm Lịch như muốn gãy ra, hắn

đau đến đỏ cả mắt, khoanh tay tựa vào tường thở hổn hển.

Trần Uyên Sam đi tới bên cạnh từ trên cao nhìn xuống hắn, giọng nói

lạnh lẽo, "Cậu cho rằng Tiếu Phan là học sinh tiểu học sao? Chỉ vì cậu gây
ra xích mích giữa tôi và Thấm Huyên sẽ liền bổ sung khoản tiền thiếu hụt
cho cậu? Phải biết nghĩ chứ."

Lục Thiêm Lịch cắn răng hung hăng nhìn anh hồi lâu rồi cất tiếng cười

to, "Trần Uyên Sam, bên trong nội bộ của mày có gián điệp của Tiếu Phan,
lúc nào cũng báo tin tức của mày cho hắn, hắn sẽ phải coi trọng tao, bên
trong nội bộ của mày có mâu thuẫn như thế thì lấy gì mà đấu với Tiếu
Phan?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.