CẢM MẾN KHÔNG SỢ MUỘN - Trang 272

Vi Diệp không nhúc nhích nhìn cô biến mất ở trong thang máy, hồi lâu

nện một quyền vào bức tường bên cạnh.

*****

Sau khi Vi Diệp rời đi, không khí trong phòng lập tức có chút kỳ quái,

Nghiêm Khải để ly nước xuống liếc nhìn Trần Uyên Sam, ngay sau đó lập
tức đổi hướng quay ra ngoài cửa sổ.

"Ba, con hi vọng ba đồng ý bán công ty tài chính đi." Trần Uyên Sam

trầm mặc một hồi, nhìn Nghiêm Khải điềm đạm nói.

"Cậu nói cái gì? !" Nghiêm Khải nghe xong lời này cả kinh thất sắc, trên

mặt hiện lên vẻ tức giận, "Cậu lại muốn tôi bán công ty của Nghiêm thị?
Tại sao?"

Vẻ mặt Trần Uyên Sam không đổi, đón lấy ánh mắt của Nghiêm Khải,

chỉ nói hai chữ, "Thâm hụt."

Nghiêm Khải nghe hai chữ đó, lập tức căng thẳng, nhìn anh, một câu

cũng nói không nên lời, khuôn mặt dần dần đỏ lên.

"Ba, năm trước con đã phái người đi điều tra, tình huống vô cùng bất lợi,

nhưng bản thân nội bộ công ty lại không có trở ngại, hơn nữa còn danh
tiếng của Nghiêm thị, thu nhỏ lại phạm vi, thông qua đấu thầu chuyển
nhượng với giá thấp là lựa chọn tốt nhất rồi, nếu để cho người khác điều tra
ra được sổ sách bị thâm hụt, đến lúc đó tuyệt đối chuyện không phải chỉ có
thế này."

"Con sẽ chuẩn bị, nếu như ba đồng ý, hành động càng nhan càng tốt."

Trần Uyên Sam dựa người vào thành ghế, mắt nhìn ngoài cửa sổ, chậm rãi
trần thuật.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.