CẢM MẾN KHÔNG SỢ MUỘN - Trang 275

"Trần thiếu, tin tức đã tung ra, hôm nay bắt đầu đấu thầu." Kim Tuấn

đứng ở trước bàn làm việc của Trần Uyên Sam, cung kính thông báo với
anh, "Tin tức đã bị phong tỏa, nội tình bên trong không có ai biết."

Trần Uyên Sam tựa lưng vào ghế dựa, hai tay đặt ở trên đầu gối gật đầu

với hắn.

"Trần thiếu, bên Tokyo. . . . . ."

"Chuyện bên kia cậu tạm thời không cần phải để ý đến, trước tiên xử lý

tốt chuyện bên này đã cũng không muộn." Trần Uyên Sam ngắt lời hắn,
nhìn ánh mắt của hắn nói: "Vất vả cho cậu rồi."

Vẻ mặt Kim Tuấn khẽ biến đổi , có chút sợ hãi vội vàng lắc đầu, "Đây là

trách nhiệm của tôi, là Trần thiếu ngài đề bạt tôi tin tưởng tôi, cho nên giúp
đỡ phu nhân cũng là trách nhiệm của tôi."

Trần Uyên Sam không lên tiếng, chỉ nhẹ nhàng phẩy tay với hắn.

"Vậy tôi quay về Nghiêm thị trước đây." Bước chân Kim Tuấn dừng lại,

khom lưng cúi chào anh, sau đó những bước chân trầm ổn đi ra ngoài khép
cửa lại.

Trần Uyên Sam nhìn bóng lưng của hắn biến mất ở sau cánh cửa, ánh

mắt khẽ lóe lên, lúc này điện thoại di động để ở trên bàn đột nhiên vang lên.

"Trần thiếu, phu nhân đã rời khỏi công ty." Trong điện thoại truyền đến

giọng của thuộc hạ mà anh đã bố trí đi theo để bảo vệ Nghiêm Thấm
Huyên, Trần Uyên Sam nắm chặt tay lại, lạnh nhạt nói, "Cô ấy đi đâu?"

"Hình như là đi về nhà ngài."

Trần Uyên Sam nhìn đồng hồ đeo tay: hai giờ chiều, nhíu nhíu mày,

"Theo sát cô ấy."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.