CẢM MẾN KHÔNG SỢ MUỘN - Trang 296

Trần Uyên Sam đang chuẩn bị kí hợp đồng thì bị Vi Diệp ngăn lại, Vi

Diệp chống nửa người lên bàn, ánh mắt mang theo vẻ tức giận thấp giọng
nói, "Anh nghĩ anh đang làm gì? Công ty này ai cũng nhìn thấy là có vấn
đề, rốt cuộc anh đang dự tính cái gì, mấy công ty tốt hơn lại bỏ qua, anh bán
Nghiêm thị cho bọn họ không bằng bán cho tôi!"

Mấy người thuộc hạ đứng sau lưng Trần Uyên Sam đã chuẩn bị tiến lên

một bước, Trần Uyên Sam nhẹ nhàng khoát tay, ngay sau đó lạnh nhạt hất
bàn tay đang cản trở của Vi Diệp ra, trầm giọng nói, "Cậu không cần phải
lo, tôi tự có dự tính."

"Dự tính? Anh dự tính cái gì? Anh nhất định phải mạo hiểm gặp chuyện

để cho cô ấy đau lòng khổ sở mới cam tâm?" Giọng nói của Vi Diệp lúc này
cũng đã cao thêm vài phần, cái đại biểu đã được đưa đến một phòng họp
khác, cả phòng họp chỉ còn lại hai người bọn họ cùng với vài thuộc hạ của
Trần Uyên Sam, làm cho giọng nói của hắn trở nên cực kỳ bén nhọn.

Trần Uyên Sam ký rồng bay phượng múa ở trên hợp đồng rồi đưa cho

thuộc hạ đưa đi, từ trên ghế ngồi đứng dậy nhìn thẳng vào mắt hắn nói: "Lời
này tôi đã nói với Lục Thiêm Lịch rồi, cậu muốn tôi phải nói lại với cậu lần
nữa? Không nên dính vào chuyện của tôi, vợ của tôi tôi có thể lo liệu được,
trên thế giới này người không muốn thấy nước mắt của cô ấy nhất là tôi,
không cần cậu lo lắng. Tiễn khách."

Vi Diệp cười lạnh một tiếng nói với anh, "Anh dựa vào đâu mà tự tin

vậy?"

Trần Uyên Sam đã đi qua người hắn, không quay đầu lại lạnh nhạt nói

với hắn, "Dựa vào việc cậu và cô ấy ở cạnh nhau hai mươi mấy năm cũng
không dám bước thêm một bước, dựa vào việc cả đời này tôi muốn ở bên
cô ấy."

****

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.