CẢM MẾN KHÔNG SỢ MUỘN - Trang 305

Quả nhiên cửa vừa mở ra, Ân Kỷ Hồng liền giơ một quyền về phía bả

vai của Trần Uyên Sam, sớm đoán được ý đồ của hắn nên Trần Uyên Sam
thoải mái ngăn chặn nắm đấm của hắn ép tay hắn lên cửa, "Đã lên chức ba
rồi mà vẫn muốn ăn đòn hả?"

Ân Kỷ Hồng ôm tay gào lên, lúc này Trần Uyên Sam mới kéo người

đang đứng sau lưng mình cười trộm ra, khinh bỉ nhìn hắn một cái rồi bước
vào nhà.

Cẩn Mạt bế hai tiểu bảo bối ở trong lòng dỗ dành, nhìn thấy bọn họ tới

liền vội vàng kêu bọn họ ngồi lên ghế salon, Nghiêm Thấm Huyên sau lần
đến bệnh viện chứng kiến hai tiểu bảo bối ra đời thì không có gặp lại bọn
họ, lúc này ngồi ở bên cạnh Cẩn Mạt nhìn hai tiểu bảo bối mút ngón tay
nhắm mắt ngủ ngon lành, tâm tình nhu hòa như nước.

"Đừng nhìn ngoài chúng nó đáng yêu như vậy, buổi tối lại làm náo loạn

lên hại mọi người ngủ không ngon." Lúc này tân vú em Ân Kỷ Hồng đến
ngồi bên cạnh Cẩn Mạt, nói với Nghiêm Thấm Huyên, "Cô xem đi gương
mặt đẹp trai của tôi đã bị chúng nó giày vò cho có hai quầng thâm mắt đây
này, làm cho bà xã của tôi đau lòng."

"Ai đau lòng hả?" Cẩn Mạt liếc hắn một cái, "Hai bảo bối mỗi lần nhìn

thấy anh chúng đều khóc."

Trần Uyên Sam ôm Nghiêm Thấm Huyên ngồi ở bên cạnh bọn họ,

nghiêng đầu thấy cô dịu dàng nhìn hai tiểu bảo bối, trong lòng rung động,
nói với Ân Kỷ Hồng: "Cậu xem hai bảo bối nhà cậu này, đã quyến rũ bà xã
tôi mất rồi."

Ân Kỷ Hồng thấy con gái của mình được khen ngợi, lập tức vênh mặt,

"Mặc kệ cậu gheb, con gái bảo bối của tôi dĩ nhiên nam nữ đều ăn sạch! Về
sau cậu cứ chờ cùng với chính con của mình tranh giành bà xã đi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.