CẢM MẾN KHÔNG SỢ MUỘN - Trang 324

hạ làm sai cũng không trừng phạt nặng nề, hắn mới thực làm cho người ta
chán ghét."

"Anh cho rằng tất cả mọi người đều biến thái như anh chắc?" Cô hung

hăng trừng mắt liếc hắn một cái, "Tôi biết trong giới hắc đạo giết người đã
quen lắm rồi, nhưng anh quả thật không coi trọng mạng sống của người
khác, anh cho rằng đây là trò chơi sao? Anh có quyền gì mà quyết định việc
sống chết của người khác? !"

Tiếu Phan đột nhiên cất tiếng cười to, giống như là vừa nghe được

chuyện buồn cười nhất trên thế gian, cười đến không kịp thở, "Nghiêm
Thấm Huyên, cô như vậy Trần Uyên Sam làm sao có thể thích cô được nhỉ?
Cô nên đi làm cô giáo nhà trẻ đi!" Nói xong, sắc mặt hắn chợt biến đổi, "Tại
sao tôi có thể quyết định việc sống chết của người khác? Bằng việc tôi
mạnh hơn bọn họ, bằng việc bọn họ không có năng lực phản kháng tôi!"

"Lực lượng mạnh yếu căn bản không phải dùng vũ lực để cân nhắc, bọn

họ không dám phản kháng anh chẳng qua là bởi vì anh chỉ biết dùng thủ
đoạn bạo lực, từ trong đáy bọn họ căn bản không phải là chân chính kính
phục anh." Cô tựa vào bên hộc tủ, sắc mặt tái nhợt nhìn Tiếu Phan, trong
ánh mắt mang theo tia thương hại.

Hắn bị cô nhìn bằng ánh mắt này thì có chút nổi cáu, từ trên ghế đứng

lên đi tới trước mặt cô, hé mắt nói với cô, "Dùng cái loại thủ đoạn làm bộ
để đạt được sự kính phục của người khác thì có lợi gì? À? Năm đó ba ta đã
dành được sự kính nể cùng với tôn trọng của thuộc hạ, nhưng cuối cùng thì
được gì?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.