CẢM MẾN KHÔNG SỢ MUỘN - Trang 326

Nói xong anh phất tay mặt không thay đổi kéo cửa xe mấy lần, thế

nhưng cửa xe vẫn không nhúc nhích.

"Trần. . . . . . Trần thiếu, cửa ngài kéo là cửa xe của tài xế, ngài muốn

cho cậu ta xuống sao?" Diêm Giang đứng ở một bên có chút đứng ngồi
không yên, cả đám thuộc hạ áo đen cũng đều liếc nhìn nhau.

Lúc này Trần Uyên Sam như mới hoàn hồn lại, nghiêm mặt lui về phía

sau mấy bước ngồi vào chỗ ngồi phía sau, Diêm Giang khẽ thở ra một hơi,
vội vàng đi theo ngồi vào phía trước.

Không khí trong xe vẫn nặng nề như cũ, Diêm Giang ngồi ở phía trước

như ngồi trên đống lửa, hồi lâu mới nghe được Trần Uyên Sam ngồi phía
sau than nhẹ, "Lão Diêm, để cho anh chê cười rồi."

Diêm Giang vội quay đầu lại khoát tay với anh, Trần Uyên Sam một tay

chống cằm tựa vào bên cửa xe, ánh mắt sâu trầm ngâm, "Lão Diêm, chưa
khi nào tôi giống như bây giờ, đời này việc tôi hối hận nhất là lưu tình với
Tiếu Phan."

Giọng nói của Trần Uyên Sam vào tai Diêm Giang đều là lạnh lùng,

trong lòng hắn cũng hiểu lần này Trần Uyên Sam tuyệt đối không giữ lại
tình cảm và thể diện cho Tiếu Phan nữa, mười năm dây dưa không dứt có
thể kết thúc ngay tại nơi đây.

Ai biểu Tiếu Phan động vào ai không động, lại cố tình động vào người

Trần Uyên Sam coi trọng hơn cả mạng sống của mình.

. . . .

Từ lúc Nghiêm thấm Huyên trở về từ khoang tàu, cho tới bây giờ đều

không ầm ĩ không ồ ào, không đề cập tới bất kỳ yêu cầu gì, chỉ là nhờ nữ
giúp việc chuẩn bị quyển sổ và bút cho mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.