CẢM MẾN KHÔNG SỢ MUỘN - Trang 327

Thái độ của cô đối với nữ giup việc cũng rất ôn hòa, cho dù bị nhốt ở

nơi này cũng không có giận cá chém thớt, cho nên nữ giúp việc biết cô có
thai đều sẽ len lén tới phòng bếp chuẩn bị chút thực phẩm hữu ích với thai
nhi, chăm sóc cho cô cũng rất chu toàn, việc nôn nghén dần dần có chuyển
biến tốt.

Trong khoan tàu này vô luận bên ngoài là trời trong nắng ấm hay mưa

dông ào ào đều không chịu ảnh hưởng, Nghiêm Thấm Huyên tựa vào trên
đệm ngẩn người, trong căn phòng này không có TV, không có thiết bị
truyền tin nào, cô chỉ biết hôm nay đã là ngày thứ bảy rồi, xa xa rốt cuộc có
thể trông thấy bóng hình của một hòn đảo.

Thời điểm Tiếu Phan tới cô đang cầm quyển sổ viết gì đó, "Cô ở đây

viết cái gì? Nghe nữ giúp việc nói ngày ngày cô đều ở đây viết." Ngay cả
tiếng bước chân cũng không có, Nghiêm Thấm Huyên bị hắn dọa cho sợ
đến rợn cả tóc gáy, tự động lùi vào trong, chưa trả lời câu hỏi của hắn.

Tiếu Phan cũng không có kiên nhẫn, chớp mắt liền đoạt lấy quyển sổ,

liếc qua liền hỏi, "Cô ở đây viết nhật ký?"

Nghiêm Thấm Huyên tức giận giành quyển sổ đóng lại, "Mắc mớ gì tới

anh."

Hắn bị cô chống đối nhưng không có tức giận, chỉ dùng ánh mắt thuyết

bất thanh, đạo bất minh (nói không ra tiếng, nhìn không thấy đường) nhìn
cô, "Tôi phát hiện cô đúng là quái đản, loại thời điểm này vẫn còn có tâm tư
viết nhật ký?"

Cô đặt quyển sổ sang một bên, "Không anh muốn tôi làm gì? Nhảy

xuống biển hoặc thắt cổ tự tử? Đằng nào cũng chết vậy tại sao không nên
sống yên ổn trong mấy ngày ngày chứ."

Tiếu Phan quan sát cô hồi lâu, khóe môi khẽ cong lên, "Cô rất thức thời.

Cô không sợ chết sao?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.