CẢM MẾN KHÔNG SỢ MUỘN - Trang 332

nhanh chóng tiến lên bảo vệ hắn, không ngờ trên boong tàu vẫn còn sót lại
người của Tiếu Phan.

Bầu trời cảng khẩu vang dội tiếng súng, trên mặt đất máu ở khắp nơi,

trên boong tàu Tiếu Phan mặt không đổi sắc cười lạnh một tiếng, nhanh như
chớp rút cây súng bên hông ra, hướng về phía mấy người vừa mới leo lên
tàu đó bóp cò.

Từng thi thể một ngã xuống đất, Tiếu Phan không chớp mắt nhìn xác

chết đầy máu, hắn lộn vòng về phía lan can tàu giơ súng xuống dưới bóp
cò, lúc này đã có rất nhiều thuộc hạ của Trần Uyên Sam dọc theo sợi dây
leo lên, đối đầu với nhóm người của Tiếu Phan ở trên thuyền.

Trần Uyên Sam điên cuồng chạy về phía đầu tàu, thuộc hạ sau lưng giúp

anh mở đường, mắt anh đục ngầu, thấy trước có người chặn đường lập tức
giơ súng ra bóp cò.

Nghiêm Thấm Huyên vừa mới bị Tiếu Phan đẩy ra đụng đầu vào lan can

tàu, máu tươi từ trên trán không ngừng chảy ra, nơi bụng co rút đau đớn, cô
cố gắng chống cánh tay run rẩy bò dậy, chợt bị người nào đó bắt lấy cánh
tay kéo dậy.

Ánh mắt của cô mờ mịt, mơ hồ nhìn bóng dáng quen thuộc, hình như là

Kim Tuấn, xung quang mép tàu đám người đang đối đầu, người trước mặt
kéo cô ra phía sau bảo bọc cô, vừa dùng súng tiêu diệt người phía trước.

"Kim Tuấn? . . . . . ." Cô lấy tay quệt đi vệt máu trước mắt, hơi thở yếu

ớt khẽ hỏi.

Người phía trước không trả lời, chỉ tăng nhanh tốc độ kéo cô, sau lưng

thuộc hạ của Tiếu Phan phát hiện gầm lên đuổi theo bọn họ, đạn từ phía sau
họ gào rít phóng đến, trên vai người kia đã trúng đạn, nghiêm Thấm Huyên
cắn răng, liều mạng đi theo hắn chạy về phía trước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.