CẢM MẾN KHÔNG SỢ MUỘN - Trang 331

một đối một, hôm nay chúng ta sẽ tính toán rõ ràng."

Trần Uyên Sam nhìn từng cử động của hắn, lạnh nhạt nói, "Tính mạng

của ba mày đúng là do tao giết, hôm nay mày giết được tao cũng là trả lại
mạng cho ba mày, nếu mày dám động đến dù chỉ một sợi tóc của cô ấy, tao
có chết cũng phải kéo mày xuống theo."

"A, quả là một đôi vợ chồng thâm tình." Tiếu Phan giật giật khóe miệng,

chợt giọng điệu thay đổi, bén nhọn nói, "Tao cho mày biết con mẹ nó mày
đừng nhắc tới ba tao, mày không có tư cách nhắc đến ông ấy! Nếu không có
đám cẩu vật kia giúp mày, mày cho rằng mày có thể giết được ba tao? !"

"Trần Uyên Sam, đợi nhiều năm như vậy rốt cuộc tao cũng có thể để cho

mày nếm thử tư vị này rồi." Tiếng nói vừa dứt, trên tay hắn liền vừa dùng
lực, một tay hắn xách theo Nghiêm Thấm Huyên, làm cho cả người cô lơ
lửng ở ngoài thành tàu.

Lúc này đại não Nghiêm Thấm Huyên trống rỗng, nhìn khối đá nhọn

hoắt phía dưới kia, tinh thần rối loạn, trong cuộc đời chưa bao giờ cô sợ hãi
đến thế, hiện tại chỉ cần cánh tay trên người cô buông lỏng ra, cơ thể cô sẽ
bị khối đá này xuyên qua.

Trần Uyên Sam gắng sức nhắm hai mắt lại rồi mở ra, thẩn thờ nhìn Tiếu

Phan nói, "Mày nhìn qua trên tàu một chút đi."

Tiếu Phan dừng lại mấy giây, nghiêng đầu đột nhiên phát hiện trên lan

can tàu đã mắc vài cái móc nối với những sợi dây thừng dài, ánh mắt hắn
biến đổi, vứt Nghiêm Thấm Huyên xuống mặt đất men theo mép tàu mà đi.

Chỉ vài giây, thừa dịp lúc hắn xoay người lại, tiếng súng trên tay Trần

Uyên Sam cũng vang lên, kích thích đến những người ở phía dưới, nhanh
chóng men theo dây thừng leo lên tàu, phía sau anh thuộc hạ đồng loạt nổ
súng, mà Tiếu Phan vừa mới bước mấy bước, những thuộc hạ bên cạnh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.