CẢM MẾN KHÔNG SỢ MUỘN - Trang 365

Thấy hắn nước mắt nước mũi diễn như thật, Trần Uyên Sam bật cười

một tiếng, lạnh nhạt nói, "Chẳng lẽ tôi còn phải cảm ơn cậu, đạn bắn vào sẽ
bật ngược ra ngoài, bật ngược ra vào trong người tôi? Ừ, thật sự là phải cảm
ơn cậu."

Trần Uyên Sam nói chuyện bất ôn bất hỏa, làm cho Ân Kỷ Hồng nghe

mà dựng tóc gáy, hắn vội vã từ trong túi móc ra một vật, vô cùng lo lắng
ném vào trong tay Trần Uyên Sam, co cẳng chạy, "Buổi sáng Phong Trác
Luân mới vừa sai người đưa tới, tôi về nhà trước ————con gái bảo bối
đang ở nhà chờ tôi ăn cơm ————"

Trần Uyên Sam nhìn vật trong tay, trong mắt dịu dàng đi mấy phần,

cũng không đoái hoài tới người vừa bỏ chạy, mở cửa ra đi sang phòng bệnh
sát vách.

. . . . .

Phòng bệnh của Nghiêm Thấm Huyên gần như tương đương với hai

phòng khách, ban công rộng rãi, bắt được ánh nắng, Doãn Bích Giới ngoài
miệng mặc dù ghét bỏ chê cô vừa mập vừa lười, nhưng vẫn l giúp cô chuẩn
bị ghế nằm cùng một chồng sách dưỡng thai, âm nhạc, còn tất cả những đồ
vật sóng âm cũng được đặt cách xa cô.

Trần Uyên Sam vừa mới bước vào phòng đã thấy được cảnh tượng như

vậy, tóc mai vén lại ở sau tai, đang nằm trên ghế dựa ở ban công, một tay
nhẹ nhàng cầm một quyển sách, một tay đặt ở trên bụng của mình nhẹ
nhàng vuốt ve.

Thời điểm anh tới cô cũng đã phát hiện ra, vội vàng từ trên ghế dậy kéo

anh tới đây rồi ngồi xuống, Trần Uyên Sam ngồi xuống, nhẹ nhàng đặt cô ở
trên đùi cẩn thận ôm vào lòng.

"Đây là sách gì vậy?" Anh khẽ hôn lên gương mặt cô, dịu dàng nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.