CẢM MẾN KHÔNG SỢ MUỘN - Trang 368

Một tay Nghiêm Thấm Huyên bị anh nắm lấy, giật mình nhìn người đàn

ông đnag quỳ gối trước mặt mình, trong lòng tim đập thình thịch, không nói
gì.

"Lúc ấy ở Tokyo anh cứu em, anh biết anh đã xong rồi. Kha Khinh Đằng

có cảnh báo anh, không nên vì chuyện của anh mà làm liên lụy tới em. Quả
nhiên, cho dù anh đã bảo vệ em đến cả giọt nước cũng không chui lọt,
nhưng vẫn để cho em chịu nhiều cực khổ như vậy."

"Nhưng anh không hối hận." Anh khẽ cười, "Anh lại cảm thấy việc đúng

nhất mà anh từng làm, chính là đến thị trấn G tìm em."

"Cho dù em phải chịu tổn thương, anh so với em còn đau hơn gấp trăm

lần, nhưng anh không hối hận để cho em cùng anh trải qua những chuyện
này. Bởi vì đây là toàn bộ quá khứ của anh, mà từ nay về sau, hãy chào tạm
biệt những quá khứ nặng nề đó."

"Anh vốn tưởng rằng khi còn sống theo đuổi em, đổi lại cho anh mỗi

ngày về đến nhà đều có thể nhìn thấy em, để cho mỗi ngày em đều được
hạnh phúc bình yên ở lại bên anh."

"Nghiêm Thấm Huyên, em gả cho anh có được không?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.