CẢM MẾN KHÔNG SỢ MUỘN - Trang 50

lớp thượng lưu.

Đại sảnh rộng tới mức kinh ngạc, được chia làm nhiều cái khu vực: rạp

chiếu phim, khu nghỉ dưỡng, sòng bài. . . . . .Mỗi khu người đông nghịt,
Trần Uyên Sam thấy người bên cạnh có vẻ hững thú, nói với Kim Tuấn,
"Không có vấn đề gì nữa, tôi sẽ nghỉ ngơi tại đây."

"Vâng, tôi sẽ đi thu xếp cho ngài." Hiệu suất làm việc của Kim Tuấn quả

thật rất cao, chỉ trong chốc lát Nghiêm Thấm Huyên đã được phục vụ rất
chu đáo, đứng cạnh cửa có một cô gái Nhật Bản nhiệt tình dẫn cô đi thay
quần áo để tắm rửa.

Tắm rửa sạch sẽ rồi khoác áo choàng tắm đi ra ngoài, Nghiêm Thấm

Huyên kéo rèm che khu tắm ra thì thấy đại sảnh yên lặng như tờ, ở cửa ra
vào của sòng bài có mấy người đàn ông đang cao giọng nói với quản lý của
khách sạn.

Nghiêm Thấm Huyên nghe thấy mấy vị khách Nhật thân hình to lớn đó

phàn nàn rằng rượu không ngon, thái độ phục vụ không được tốt ..., rõ ràng
là do mấy người kia say rượu nói năng lung tung, tất nhiên quản lý cũng
không phải là tên đần độn, thái độ khiêm nhường lễ độ với bằng chứng rõ
ràng, mấy tên đó rốt cuộc nói không lại, mượn rượu giả điên gây sự với
quản lý.

Lúc này Trần Uyên Sam chờ lâu không thấy cô đi vào, liền vén rèm lên

đi ra khỏi phòng thì nhìn thấy cô đang dựa vào cái bình phong cách đó
không xa hào hứng theo dõi phía bên kia xảy ra tranh chấp.

Trần Uyên Sam khẽ mỉm cười, thản nhiên cầm ly rượu trên tay tựa vào

cửa phòng.

Bên kia tranh chấp càng lúc càng lớn, Kim Tuấn nhận được thông báo

của thuộc hạ, trầm mặc đưa theo vài người đi tới nơi xảy ra tranh chấp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.