CẢM MẾN KHÔNG SỢ MUỘN - Trang 53

Lúc này Kim Tuấn nhìn về phía Trần Uyên Sam cung kính nói, "Trần

thiếu, những người này vừa mới tới, Kha thiếu cùng vị tiểu thư này biểu
diễn chút vũ điệu? Đều là ca kịch mới nhất vừa mới được mời đến."

Trần Uyên Sam nhìn sang bên cạnh trưng cầu ý kiến của Nghiêm Thấm

Huyên, gật đầu với Kim Tuấn một cái.

>>>>>>

Mặc dù đã rạng sáng, thế nhưng Nghiêm Thấm Huyên lại không hề cảm

thấy mệt mỏi, cả người tràn đầy năng lượng, đầu óc chất chứa nhiều phiền
não từ sau khi vô tình đụng độ với Trần Uyên Sam đã bay biến hết.

Trong phòng, diễn viên đang chậm rãi hát ca, đánh nhịp nhảy múa, Kha

Khinh Đằng cùng với Trần Uyên Sam đang dựa vào lưng ghế ở bên trái của
cô, Kim Tuấn cùng với mấy tên thuộc hạ khác ngồi ở bên cạnh bọn họ.

Tiếng hát du dương, cô lướt qua khay rượu, thỉnh thoảng cùng với người

ngồi bên cạnh mà cô từng muốn kính nhi viễn chi (kính trọng nhưng không
gần gũi), hiện tại cô đang nhiệt tình trò chuyện cùng anh, Kim Tuấn cùng
với một vài thuộc hạ bên cạnh.

"Anh Kim, ngày đó trong quán rượu thật sự cám ơn các anh." Cô dù sao

cũng là người thân thiện, thêm với cách nói chuyện dịu dàng, càng làm cho
người khác có cảm giác thân thiết, trong lòng Kim Tuấn cũng cảm thấy lão
đại đã kiếm được một cô gái tốt, vội vàng hào phóng mà cười khoát tay,
"Không có gì, chỉ là cách thức xuất hiện hôm đó của cô làm cho người khác
có chút khó quên."

Mấy người bên cạnh hôm đó đều có mặt tại hiện trường, vốn đều là nam

tử hán tính tình thật thà, vui vẻ cùng Nghiêm Thấm Huyên hàn huyên.

Kha Khinh Đằng ngồi một bên buông ly rượu trên tay, quét mắt sang

đám người đang vui vẻ trò chuyện ở bên cạnh, chậm rãi nói với Trần Uyên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.