CẢM MẾN KHÔNG SỢ MUỘN - Trang 77

Trong lòng cô biết anh không cho cô ở trong là sợ cô sẽ khó chịu với

không khí nóng bức của phòng bếp.

Được sự cho phép của anh, cô tranh thủ đi tham quan một vòng quanh

ngôi biệt thự của anh. Đúng như cô nghĩ, tính cách của anh đã thể hiện rõ
ràng qua ngôi biệt thự này, đơn giản sạch sẽ, đường cong lưu loát, không
dính một hạt bụi, màu sắc cơ bản là màu trắng và đen, ngoài rạp chiếu phim
trong nhà, phòng đọc sách thì còn có cả phòng tập gym nữa.

Sau khi cô dạo xong một vòng thì món mỳ Udon nóng hổi cũng đã được

đưa lên bàn, cô nhanh chóng đi vào phòng vệ sinh rửa tay rồi chạy ra ngoài,
Trần Uyên Sam đã thay quần áo ở nhà đang bày bát đũa gọi cô lại ăn.

Mỳ Udon này quả thực rất ngon, so với món mỳ lúc trưa cô ăn ở nhà

hàng kia thì đúng là ngon hơn rất nhiều, cô vừa thưởng thức vừa trợn to hai
mắt nhìn anh, hoàn toàn không chú ý đến hình tượng ở trước mặt anh nhanh
chóng giải quyết sạch sẽ bát mỳ.

Thấy cô ăn vui vẻ như vậy, Trần Uyên Sam khẽ cười lấy bát múc thêm

cho cô rồi tỉ mỉ bày cho cô cách làm món mỳ Udon.

Nghiêm Thấm Huyên biết Trần Uyên Sam rất anh tuấn, đường nét trên

gương mặt rất hài hòa nhưng cũng không kém phần cương nghị. Trước kia
mỗi lần gặp mặt do bận đông bận tây nên không để ý, mặc dù đây cũng
không phải là lần đầu tiên cô và Trần Uyên Sam cô nam quả nữ với nhau,
thế nhưng giờ phút này cô nhìn bờ môi mỏng mở ra khép lại mỗi khi anh
nói chuyện, yết hầu chuyển động, cô không nghe thấy anh nói gì mà chỉ
nghe thấy nhịp đập mạnh mẽ của trái tim mình.

Trần Uyên Sam nói một lúc thấy cô không phản ứng, nghiêng đầu nhìn

cô, mới phát hiện cô đang mất hồn nhìn mình, cái miệng nho nhỏ vẫn còn
dính một chút mỡ.

Con ngươi anh lập tức trở nên sâu thẳm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.