CÁM ƠN ANH, KHIẾN EM YÊU BẮC KINH MÙA ĐÔNG NÀY! - Trang 234

Lâm Tiểu Niên vội vàng banh mắt anh ra và thổi, nhìn thấy có nước

mắt chảy ra, cô giúp anh lau. Bởi vì, dáng anh cao, cô chỉ với đến vai anh,
cô kiễng chân lên tựa vào người anh, tay của anh lại đặt trên hông cô, cho
nên cái tư thế ấy nhìn kiểu gì cũng thấy mờ ám.

Không ngờ đã để cho Cát Ngôn nhìn thấy.

Buổi tối về đến ký túc, Cát Ngôn và Thẩm Tam Nguyệt vội vàng đem

bộ quần áo mới mua ra mặc thử, Lâm Tiểu Niên lên mạng đọc tin tức một
mình.

Trong đám bạn bè trên QQ, nick cô sáng nhất, cô vội vàng để ẩn, giả

vờ như không có trên mạng. Sau đó nghĩ lại thấy không cần thiết phải làm
như thế, cô có lên mạng hay không, cũng không liên quan đến anh.

Vì thế cô từ từ lộ diện, giả vờ như không có việc gì làm lên mạng đọc

tin tức.

Kiều Hoài Ninh nhìn thấy cô lên mạng. liền gửi cho cô một khuôn mặt

cười.

Lâm Tiểu Niên tự nói với bản thân là không được trả lời, giả vờ như

không biết. Nhưng, cái khuôn mặt màu vàng, nháy mắt mỉm cười với cô,
nụ cười làm cho cô cảm thấy chột dạ.

“Có nên trả lời anh không?” Cô không ngừng đấu tranh với bản thân,

cánh tay và trái tim không thống nhất, thấy sắp xiêu lòng.

Sau đó, may mắn Vu Hữu Dư gọi điện đến ký túc, gọi cô xuống lầu ăn

cơm. Cô thở dài một tiếng, không do dự liền tắt QQ, lập tức chạy xuống.

“Vu công tử có ma lực từ khi nào thế nhỉ? Lại có thể khiến cho cậu vội

vội vàng vàng chạy đi như vậy?” Thẩm Tam Nguyệt trợn mắt nhìn dáng vẻ
khẩn trương của Lâm Tiểu Niên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.