CẢM ƠN KÝ ỨC - Trang 122

với Maggie ...", bố lặp lại, "Maggie có thể là mẹ của ông ta không chừng".
Ông cười lớn và tiếp tục ăn.

"Vậy theo kế hoạch của bố, thì bố sẽ làm chính xác những điều đã làm

hôm qua".

"Ồ, không, không phải lúc nào cũng giống y chang!". Ông lật từng trang

cuốn chương trình tivi và đè ngón tay lên tờ của ngày hôm nay. Rồi bố nhìn
đồng hồ trên tay, kéo ngón trỏ xuống phía cuối trang. Ông lấy cây viết màu
đánh dấu vào một chương trình. "Bệnh viện thú y thay vì chương trình Bày
bán đồ cổ. Không phải chính xác là ngày nào cũng giống ngày nào đâu.
Chương trình hôm nay sẽ là mấy con chó và mấy con thỏ chứ không phải
ấm trà giả của bà Betty. Chúng ta có thể thấy bà ta đang bán chó nhà".

Ông tiếp tục đánh dấu các chương trình ưa thích, lưỡi thỉnh thoảng lè ra

liếm hai khóe miệng, chăm chú như thể đang thiết kế một bản thảo quan
trọng.

"Quyển sách của Kells", tôi thốt ra vu vơ, những điều đó không có gì là

lạ mấy hôm nay. Bất chợt vu vơ một điều gì đó hình như đã trở thành qui
tắc mới của tôi.

"Con nói gì vậy?". Bố ngừng tô màu và ăn tiếp.

"Mình vô thành phố hôm nay đi bố. Đi dạo vòng quanh các con đường,

đến trường Cao đẳng Trinity và xem Quyển sách của Kells".

Bố nhìn tôi chằm chằm. Tôi không biết bố đang nghĩ gì. Có thể bố cũng

nghĩ giống tôi.

"Con muốn đi đến trường cao đẳng Trinity? Con chưa từng bao giờ

muốn bước chân đến gần các trường học với bố và mẹ, ngay cả đi thăm con
cũng chưa bao giờ muốn, sao tự nhiên bất ngờ hôm nay con lại muốn đi. Ơ,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.