CẢM ƠN KÝ ỨC - Trang 158

"Công việc thế nào, Frankie?", tôi hỏi, mong mọi thứ suôn sẻ.

"Vẫn bận rộn như thường lệ", cô trả lời và tôi phát hiện ra điều gì đó

trong cách nói, cứ như là ngượng nghịu, lúng túng hay có lỗi. Tôi thèm cái
vẻ bình thường như của bạn mình, có thể là thèm muốn cả cái buồn chán
của cô nữa.

Tôi ghen tị với việc Frankie ngày hôm nay vẫn giống hệt như cô ngày

hôm qua.

"Vẫn mua thấp bán cao?", Kate nói to.

Frankie trợn mắt. "Mười hai năm, Kate!".

"Tớ biết, tớ biết!", Kate cắn môi và cố nhịn cười.

"Mười hai năm tớ làm công việc này và mười hai năm cậu vẫn nói y như

vậy. Chẳng vui thích gì đâu. Thật ra, tớ không chối bỏ điều đó, nhưng đâu
có nhất thiết cậu phải lôi ra nói hoài như thế!".

Kate cười. "Tớ đùa thôi mà. Làm gì mà cậu cáu thế. Tớ hoàn toàn không

biết cậu đang làm gì. Hình như làm ở thị trường chứng khoán?".

"Quản lý, phó trưởng phòng ngân khố và giải pháp đầu tư":

Frankie đáp.

Kate nhìn chằm chằm, ngây ra, rồi thở dài. "Nghe chức danh là biết cậu

đang làm việc văn phòng".

"Thế còn cậu, lúc này cậu làm gì? Vẫn làm bánh sandwich chuối à?".

"Mọi việc thay đổi từ khi tớ làm mẹ, Frankie!", Kate thở phù. "Trách

nhiệm của tớ là chuẩn bị cho ba đứa con để nếu có chuyện gì xảy ra với tớ,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.