CẢM ƠN KÝ ỨC - Trang 159

hay khi chúng nó lớn lên, chúng nó hoàn toàn có khả năng sống, làm việc
và thành công một cách đầy trách nhiệm trong cái thế giới này".

"Và làm bánh sandwich chuối", Frankie thêm vào.

"Không, không, khoan nào, cậu muốn hỏi việc trước hay sau khi có ba

đứa nhóc? Trước?". Frankie gật đầu. "Vâng, tớ làm bánh, sau đó chuẩn bị
sinh con.

Và có nó!".

Tôi không tham gia vào cuộc tranh luận, nhưng dường như Kate đang

hăng tiết.

"Cậu chưa làm mẹ thì sao hiểu hết ý nghĩa trong từ làm mẹ!". Kate nói

trong tức giận. "Mẹ - Đó là cái từ mà sinh nở, có con cũng được gọi, nhưng
từ đó lại không thể diễn tả hết trách nhiệm!".

Frankie nhún vai một cách thờ ơ. "Xin lỗi, tớ chẳng quan tâm đến điều

đó.

Và tớ cũng nhất định không lấy từ đó để thay cho các bạn đồng nghiệp,

cho những thú vui của mình!".

"Thật sao?", Kate nhướng mày. "Tớ tự hỏi tại sao cậu không gặp được

một mống đàn ông nào. Tìm một người đi!".

"Đừng lo, tớ đang tìm một người đàn ông đặc biệt cho mình đây!",

Frankie cười một cách duyên dáng.

Bạn tôi là thế. Cả hai đứa, lúc nào cũng đốp chát như vậy. Nhưng có một

điều lạ là chính điều đó giúp chúng tôi gần nhau hơn, dù rằng kiểu ăn nói
ấy có thể làm tan vỡ những tình bạn khác. Một khoảnh khắc im lặng. Cả hai

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.