CẢM ƠN KÝ ỨC - Trang 161

về vai khi chúng ta lộn người ra sau, rồi đứng dậy. Như thế này này!".

"Trông chúng dẻo thật đấy", Frankie nhận xét.

Từng em từng em lộn ngược, rồi đứng dậy một cách hoàn hảo. Đến lược

Jayda, cô bé lộn chệch qua một bên, đá vào chân một cậu bé đứng gần đó
và ngồi dậy trên hai đầu gối, sau đó nhảy lên và đứng lại. Cô bé bắt chước
tư thế của Spice Girl và nghĩ rằng chẳng ai để ý đến lỗi của mình. Huấn
luyện viên cũng bỏ qua cho cô bé.

"Chuẩn bị những em bé cho thế giới ngày mai", Frankie lặp lại rồi quay

sang tôi và xuống giọng. "Joyce, cậu thế nào?".

Tôi đang suy nghĩ xem có nên nói với họ, hay có nên nói với bất kỳ một

ai khác ... Tôi không biết mọi người sẽ phản ứng như thế nào khi nghe
chuyện của tôi. Nhưng sau những trải nghiệm kỳ quặc của ngày hôm nay,
về mặt lý trí, tôi cũng muốn nói ra lắm.

"Có một chuyện rất ... rất kỳ cục, vì thế các cậu cố chịu đựng mà nghe

nhé!".

"Ừ", Kate nắm lấy tay tôi. "Cậu có thể nói bất cứ điều gì cậu muốn!".

Frankie thì nhướng mày ra dấu sẵn sàng.

"Cám ơn các cậu". Tôi từ từ rút tay lại. "Tớ vẫn thấy người đàn ông đó".

Kate cố gắng ghi nhận những điều tôi nói. Tôi thấy rõ cô ta cố liên kết

dữ liệu ấy với việc mất đứa con của tôi, rồi liên kết thử với vụ ly hôn,
nhưng cô không thể hiểu được tôi muốn nói gì.

"Tớ nghĩ tớ biết anh ta nhưng đồng thời tớ biết là tớ không biết anh ta.

Tớ đã thấy anh ta chính xác ba lần, lần gần đây nhất là hôm nay, khi anh ta
đuổi theo chiếc xe buýt Viking. Và tớ nghĩ anh ta đã gọi tên tớ. Có lẽ tớ đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.