CẢM ƠN KÝ ỨC - Trang 175

Giờ thì trông ông có vẻ bất an thật sự. "Con có bị gì không? Con làm gì

vậy?".

"Bố uống thuốc chưa?". Tôi hỏi khi đi ngang tủ thuốc.

"Thuốc gì?".

Với phản ứng như vậy của bố, chắc chắn là có chuyện gì đó.

"Thuốc đau tim, thuốc cải thiện trí nhớ, vitamin ...".

"Không, không và ...", ông suy nghĩ một hồi, "không".

Tôi mang thuốc để trên bàn cho ông. Mặt ông giãn ra một chút. Sau đó,

tôi tiếp tục lục lọi tìm kiếm tủ đựng thức ăn và lúc này tôi thấy rõ ông căng
thẳng lại. Tôi chạm đến cánh cửa ngăn ngũ cốc ...

"Nước!". Ông la toáng lên khiến tôi suýt nhảy dựng, phải đóng sầm cánh

cửa ngăn tủ lại.

"Bố ổn không ạ?".

"Ổn", ông bình tĩnh. "Cho bố xin một ly nước để uống thuốc. Ly ở tủ

đằng kia kìa!". Ông chỉ về phía cuối nhà bếp.

Nghi ngờ, tôi rót ly nước mang đến cho ông rồi quay lại ngăn ngũ cốc.

"Trà!". Ông la lên lần nữa. "Chúng ta sẽ uống trà. Ngồi ở đây đi, bố sẽ

pha trà cho con. Con đang trong thời kỳ khó khăn. Con rất có nghị lực, rất
can đảm, đáng nhận được cúp tuyên dương lòng can đảm. Nhưng bây giờ
thì ngồi xuống đó đi, bố sẽ pha trà cho con. Bố sẽ lấy thêm một miếng bánh
hạnh nhân nữa.

Con thích bánh này lắm mà. Lúc nào cũng gỡ lấy hạnh nhân ăn khi

không ai nhìn thấy. Con là cô bé háu ăn!". ông cố gắng đánh lạc hướng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.