CẢM ƠN KÝ ỨC - Trang 256

"Chúng ta sẽ không phải ngồi với Laurence và chị Jennifer đâu, em nghĩ

...".

Laurence. Lúc nào cũng Laurence.

"Chúng ta sẽ phải ngồi chung đấy, Al. Đừng có thốt một câu kỳ quặc

thế!".

Doris chen ngang, ngắt lời Al ngay lập tức.

Al thở dài. "Được rồi ... Được rồi ... Nào, anh! Trả lời Peter đi chứ. Anh

có muốn tụi em mang vô cho anh một chút gì đó để uống không?".

Vâng.

Rõ là anh muốn nói thế, nhưng anh chỉ lắc đầu.

"Vậy thôi. Mọi người sẽ quay lại trong vòng mười lăm phút nữa ...".

Al vỗ nhẹ vào vai Justin một cách đầy thông cảm trước khi tất cả họ rời

khỏi, để Justin lại một mình ngay tại chỗ ngồi.

Hai phút sau, đã hoàn toàn mệt mỏi với cảm giác hối tiếc cho chính

mình, anh nhìn quanh khắp nhà hát bằng chiếc ống nhòm dùng theo dõi vở
diễn. Một trò chơi thú vị. Anh bắt được vài cặp đang cãi nhau gì đấy. Một
cặp khác đang hôn. Một nhóm phụ nữ cười ầm ĩ với nhau.

Không có gì thú vị cả. Anh nâng ống nhòm, ngước cổ lên tầng bên trên.

Đây, vài nhóm nhỏ người ... Lác đác ... Cũng đang tán gẫu. Anh xoay

chiếc ống nhòm một chút từ phải sang trái. Sau đó ngừng lại, vội vã chùi
mắt. Chắc chắn là anh vừa thấy nó! Anh vội vã nâng chiếc ống nhòm lên
lần nữa, lại chỗ vừa rồi, và ... vâng, chính là cô ấy! Với một ông già.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.