CẢM ƠN KÝ ỨC - Trang 265

Mẹ của Bea vào với hai người khác mà tôi không biết là ai. Có cả người

đàn ông hơi mập mạp tôi từng gặp. Nhưng không hề thấy Justin Hitchcock.
Mắt tôi nhìn khắp lượt quanh phòng.

"Cô bé kia rồi", tôi thì thầm.

"Ai con?".

"Một trong số những diễn viên múa. Cô ấy đóng vai một trong số những

con thiên nga.

"Sao con biết? Tất cả họ trông đều giống hệt như nhau".

Không có dấu hiệu nào của Justin. Tôi bắt đầu lo đây lại là một cơ hội bị

bỏ phí mất. Có lẽ anh ấy đã rời khỏi đây sớm hơn và không đến quầy rượu
chung vui với mọi người.

"Bố", tôi nói với vẻ khẩn trương, "Con phải đi loanh quanh ra ngoài một

chút để kiếm người này ... Bố đừng rời khỏi chiếc ghế này nhé. Làm ơn
giúp con, bố nhé. Con sẽ quay lại nhanh thôi".

"Bảo đảm với con là bố chỉ cử động duy nhất thứ này ...", bố nhấc vại bia

lên và đặt nó lên môi. Ông nhắm nghiền mắt, tận hưởng hương vị. Một lớp
bọt bia mỏng màu trắng viền quanh miệng.

Tôi vội vã rời khỏi quầy rượu, đi lang thang quanh nhà hát khổng lồ,

không biết phải bắt đầu tìm kiếm ở đâu. Tôi đứng bên ngoài, gần khu toilet
nam vài phút, nhưng không thấy anh xuất hiện. Tôi nhìn qua ban công tìm
chỗ ngồi của anh, nhưng nó trống rỗng.

Khi những người khách cuối cùng thưa thớt đi ra, Justin đành đầu hàng

việc đứng ngay cửa ra vào chờ đợi. Có lẽ anh lại làm lỡ mất cô ấy lần nữa
rồi. Anh thật ngốc khi nghĩ rằng chỉ có một lối ra duy nhất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.