CẢM ƠN KÝ ỨC - Trang 291

Anh ngừng những bước chân mạnh mẽ nửa đi nửa chạy của mình lại và

cố gắng đi lặng lẽ hơn trên sàn nhà, lướt khẽ khàng như cô đã làm, trong sự
nỗ lực "bù đắp" lại những tiếng ồn vừa gây ra. Cô đứng đó. Bất động như
tượng đá.

Gần sát bức tường đến mức có thể, giống như một người leo núi đã vượt

qua hết những rào cản, chỉ thích một nơi trú ngụ yên ổn hơn là chú ý đến vẻ
đẹp của nó.

Justin tự hỏi thái độ này là "hậu quả" nghề nghiệp của cô, hay đó là cách

mà một người quản thủ thư viện trong Phòng Triển Lãm Quốc Gia dùng để
cuốn hút người khác theo cách của cô. Anh nghiêng nhiều hơn về nửa vế
sau.

"Tôi đây", cô thì thầm, mắt vẫn mở to thoáng vẻ hoảng hốt.

"Xin lỗi vì đã hét toáng tên cô", anh nói khẽ đến mức có thể.

Gương mặt cô giãn ra và đôi vai cô có vẻ buông lỏng hơn tí chút.

"Cô lấy cái giỏ mây này ở đâu thế?", anh đỡ nó lên.

"Ở quầy tiếp tân. Tôi vừa quay lại sau giờ nghỉ giải lao thì Charlie nhờ

tôi đưa nó cho anh. Có chuyện gì không ổn à?".

"Charlie". Anh ngẫm nghĩ một lát. "Anh chàng trực ở lối ra vào?".

Cô gật.

"Ồ, cảm ơn Robelta. Tôi xin lỗi vì đã hét to quá". Anh xoay người, nửa

chạy, nửa bước đi, với chiếc giỏ mây đong đưa trên tay.

"Kết thúc một ngày rồi à? Gì mà vui thế?".

Anh nghe tiếng cười khẽ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.