CẢM ƠN KÝ ỨC - Trang 303

kệ ấy. Em đã xem không biết bao nhiêu màu sơn Dulux để tìm kiếm màu
thích hợp. Em đã phải mọc ba đầu sáu tay để lục lọi các cửa hàng đồ cũ để
tìm xem những loại đồ gỗ cổ xưa màu sắc thế nào. Em làm đủ mọi thứ em
có thể. Vậy mà ...".

Cô dí những ngón tay với chiếc móng dài ngoằn vào sát Justin, đến mức

sắp dồn anh sát vào tường. "Đừng Nói Với Em Là Em Không Làm Được
Gì!!!".

Cô tằng hắng giọng và đứng thẳng dậy. Cơn giận dữ trong giọng nói bây

giờ được thay thế bằng những cái vung tay run bần bật.

"Mặc kệ anh nói cái gì, em cũng sẽ hoàn thành việc này. Em sẽ tiếp tục

và không nao núng đâu. Em sẽ làm, không đếm xỉa đến anh. Em sẽ làm nó
cho em trai anh, người mà biết đâu có thể chết vào khoảng tháng tới và anh
thậm chí cũng chẳng thèm quan tâm đến".

"Chết?", Justin trợn tròn mắt.

Nói bằng đấy câu xong, cô em dâu quay gót giày và bay biến ngay như

một cơn lốc lên phòng riêng. Nhưng đến sát cửa, cô quay lại. "Em muốn
cho anh biết, em sẽ đập cửa lại RẤT TO, để chứng tỏ cho anh biết rằng em
giận dữ đến mức nào".

Tiền sau đó, cô biến đi lần nữa, với một tiếng dập cửa cái rầm.

Tôi bước từng bước một đầy căng thẳng bên ngoài cánh cửa hé mở của

ngôi nhà Justin. Có nên bấm chuông bây giờ không? Hay đơn giản là gọi
lớn tên anh ta cho trong phòng nghe? Có khi nào anh ta gọi cảnh sát và họ
giải tôi đi vì tội xâm phạm gia cư bất hợp pháp? Chưa thấy cái quyết định
nào lại tệ như cái quyết định này.

Frankie và Kate đã thuyết phục tôi đến đây, để tự mình "trình diện" với

anh ấy. Họ đã bơm tôi lên với đến mức tôi tự tin bắt chiếc taxi đầu tiên để

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.