CẢM ƠN KÝ ỨC - Trang 308

"Bố đã giữ cái vòi và phun nước vào cả hai anh em mình. Dường như

ông cảm thấy chuyện đó cực kỳ hài hước". Al cau mày trong những ký ức
lộn xộn và nghĩ một lát, trước khi nụ cười quay trở lại.

"Bố mang về cho mẹ một bó hoa to đùng, anh nhớ mẹ cài một bông thật

lớn lên tóc không?".

"Bông hoa hướng dương". Justin gật đầu, thêm vào.

"Hôm đó trời nóng khủng khiếp. Anh nhớ nó nóng đến thế nào không?".

"Nhớ chứ".

"Bố đã xắn quần lên tận đầu gối, cởi cả giày vớ ra. Cỏ thì ướt đẫm nước.

Bàn chân bố xục trong lớp cỏ. Bố cứ thế đuổi theo chúng ta, chạy vòng
vòng, vòng vòng ...". Al cười xa xôi. "Đó là lần cuối cùng em nhìn thấy
bố".

Đó không phải lần cuối cùng của anh!

Ký ức Justin lóe lên hình ảnh bố anh đóng lại cánh cửa phòng khách.

Justin đã chạy vào nhà từ sân trước lên phòng tắm, tất cả những trò chạy
chơi tưng bừng với vòi nước xịt khiến anh lúc đấy hay còn là một cậu bé,
thấy mình muốn nổ tung. Tất cả mọi thành viên khác trong gia đình, theo
anh biết, đều vẫn còn ở bên ngoài chơi đùa. Anh có thể nghe tiếng mẹ chạy
đuổi theo Al, chọc ghẹo Al.

Và Al, lúc đó chỉ mới năm tuổi, vừa cười vừa kêu thét lên. Nhưng khi

anh xuống cầu thang, anh để ý rằng bố đi ra khỏi bếp, xuống tiền sảnh.
Justin, muốn nhảy ra làm bố ngạc nhiên, bèn núp xuống và nhìn bố từ phía
sau thành cầu thang.

Nhưng anh nhận ra có cái gì đó trong tay ông. Anh nhìn thấy một cái

chai, chứa chất lỏng gì đó, cái chai luôn được khóa kỹ trong ngăn tủ nhà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.