CẢM ƠN KÝ ỨC - Trang 312

những chiếc sơ mi và áo thun lót bên trong đều được phủ riêng trong từng
lớp nilon. Không có ai ở đây. Anh bước ra ngoài và chạy lên vỉa hè để xem
ai đã để chúng lại đó, nhưng không có ai cả. Bãi cỏ phía trước trống trơn.

"Ai thế anh?", Doris hỏi lớn.

"Không có ai cả", Justin đáp, khó hiểu. Anh tháo cái móc túi giặt ủi của

anh trên hàng rào xuống và mang nó vào bên trong.

"Anh định nói với em là mấy bộ áo này biết tự nhấn chuông cửa hả?",

Doris hỏi, vẫn còn đầy vẻ giận dữ.

"Anh không biết. Thật lạ! Bea dự tính sẽ đi lấy những thứ này vào ngày

mai.

Anh đâu có đặt hàng chỗ dịch vụ giặt ủi bảo họ mang tới tận nhà".

"Có lẽ đó là dịch vụ giao hàng đặc biệt, dành cho những khách hàng tiềm

năng, vì nhìn chừng này áo quần thì em đoán chắc là họ đã giặt ủi hết cả tủ
quần áo của anh đấy". Cô nhìn anh phân loại quần áo với vẻ ngán ngẫm.

"Ừ", và anh đánh cuộc dịch vụ giao trả quần áo tại nhà này sẽ kèm theo

một hóa đơn chóng mặt, anh lẩm bẩm.

"Anh đã có chút ít xào xáo với Bea trước đó, có lẽ nó làm thế này thay

một lời xin lỗi".

"Ồ, anh đúng là một người bướng bỉnh không chịu nổi".

Doris trợn mắt. "Có khi nào anh chịu nghĩ, dù chỉ một giây rằng anh mới

là người phải nói lời xin lỗi?".

Justin nheo mắt nhìn cô. "Em đã nói với Bea phải không?".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.