CẢM ƠN KÝ ỨC - Trang 352

"Anh ấy đẹp trai thế", Kate thì thầm, "Tớ ủng hộ kế hoạch lén theo dõi

anh ấy của cậu một trăm phần trăm, Joyce".

"Đây đâu phải là kế hoạch lén theo dõi", tôi xì một cái, "Và thêm một

điều nữa là tớ sẽ vẫn làm điều đó, cho dù anh ấy không đẹp trai chăng nữa".

"Tớ có thể vào nghe buổi nói chuyện của anh ấy không?", Kate hỏi.

"Không!".

"Trời đất, sao không? Anh ấy chưa bao giờ gặp tớ, anh ấy sẽ không nhận

ra tớ đâu. Thôi nào, xin cậu đấy, Joyce! Tớ là bạn thân của cậu. Với lại tớ
chỉ vào để nghe anh ta nói và xem anh ta thế nào, có gì "bất thường" như
cậu nói không thôi ...".

"Thế Sam thì sao? Cậu bỏ thằng bé cho ai trông?".

"Cậu có muốn chăm sóc và chơi đùa với nó tí tẹo không?".

Tôi trợn mắt.

"Ồ, thôi quên đi!", cô bạn nói nhanh. "Tớ sẽ mang thằng bé theo với tớ.

Tớ sẽ ngồi ở dưới cuối phòng và sẽ rời đó ngay nếu thằng bé quấy khóc".

"Không. Không. Được mà. Tớ có thể trông chừng thằng bé cho cậu". Tôi

nuốt nước bọt khó nhọc và dán thêm một nụ cười lên mặt.

"Cậu chắc không?", trông Kate như thể không tin được.

"Tớ sẽ không ở trong đấy đến tận cuối giờ đâu. Tớ chỉ muốn nhìn xem

anh ta như thế nào thôi".

"Ừ, tớ ổn mà. Đi đi ...". Tôi nhẹ nhàng đẩy bạn. "Vào trong đó tận hưởng

đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.