CẢM ƠN KÝ ỨC - Trang 363

Cô nheo nheo mắt, đầy vẻ nghi ngờ và anh đành từ bỏ cả một chuỗi

những câu hỏi liên quan, nhanh chóng ngồi xuống một chiếc ghế bên cạnh
cô.

"Anh đến đây, thật ra là để xin lỗi em về thái độ xử sự không phải của

anh trong lần cuối mình gặp nhau. Ừm, nói đúng hơn là xin lỗi em về thái
độ xử sự không phải của anh trong tất cả những lần mình đã gặp nhau và
từng khoảnh khắc sau đó nữa. Anh thật lòng xin lỗi".

Cô gật, ra vẻ chờ đợi điều gì hơn thế nữa.

Khỉ thật, đó là tất cả những gì mình có thể nói. Nghĩ đi, nghĩ đi. Mình rất

xin lỗi, rất tiếc, và ...

"Anh đã không hề có ý làm tổn thương em. Anh bị xáo trộn trong những

ngày đó, rồi thì chiếc xe buýt Vikings điên khùng. Sự thật là, anh đã hoàn
toàn bị xao nhãng vì những chuyện khó hiểu suốt một hai tháng qua, và ...".
Nghĩ đi nào! "Anh có thể vào phòng toilet nam một chút không? Nếu em
không phiền!".

Cô nhìn thẳng vào anh. "Chắc chắn rồi. Anh cứ đi thẳng xuống tiền sảnh,

ở phía cuối ấy!".

Đứng ở bên ngoài, nơi có một tấm bảng "Bán Nhà" vừa được đóng lên,

gắn chặt với bức tường phía trước, Linda và chồng mình - Joe, đang dán
mắt nhìn lên những khung cửa sổ và lóng ngóng bước vào phòng khách.

Một cảm giác phòng vệ chợt đến trong tôi. Sau đó, nhanh hệt như lúc nó

đến, cảm giác ấy tan biến đi.

"Joyce? Phải cậu không?". Linda hạ thấp hơn chiếc kính mát của mình

xuống. Tôi nhoẻn miệng, chìa ra một nụ cười run run, đút tay vào túi để lôi
ra một chùm chìa khóa - chùm chìa khóa đã được tôi loại ra hai chiếc:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.