CẢM ƠN KÝ ỨC - Trang 426

"Để em giải thích". Tôi hít một hơi sâu và cố gắng giữ cho giọng mình

không run rẩy, cố gắng nói trong khi nhịp tim cứ dồn dập như thể choáng
hết cả cổ họng tôi. "Em đã không hề cố tình đi theo anh đến bất kỳ nơi nào
chúng ta từng gặp, vì thế xin anh đừng băn khoăn. Em không phải là người
lén theo dõi người khác. Có điều gì đó đã xảy ra, Justin. Có điều gì đó đã
xảy ra khi em được truyền máu. Và có cái gì đó, khi dòng máu của anh
được truyền vào trong em, em đột nhiên cảm thấy một mối dây liên kết với
anh. Em đã đến những nơi anh từng xuất hiện, như tiệm hớt tóc, như buổi
diễn ba lê. Đó hoàn toàn là một sự tình cờ".

Tôi nhận ra mình nói quá nhanh, nhưng lúc này tôi không thể chậm lại

được.

"Sau đó, Bea nói cho em biết rằng anh đã hiến máu, trùng vào khoảng

thời gian em được truyền máu, và ...".

"Cái gì?".

Tôi không chắc anh định nói cái gì nghĩa là ... cái gì.

"Ý em là em không chắc máu em nhận có phải là máu của anh, phải

không?

Bởi vì anh không thể xác minh chuyện đó, không ai nói với anh cả. Có ai

nói điều đó cho em biết không?".

"Không. Không ai nói với em cả. Họ không cần nói. Em ...".

"Joyce". Anh ngắt lời tôi và lập tức tôi cảm thấy lo lắng vì giọng nói của

anh.

"Em không phải là một người quái dị, Justin. Hãy tin em. Em chưa từng

bao giờ trải qua cái gì giống như những chuyện em vừa trải qua trong vài

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.