CẢM ƠN KÝ ỨC - Trang 98

Cũng chẳng phải ưu tiên thứ hai. Nó xếp sau cả mấy bụi nghệ tây kia

đấy.

"Và hoa giọt tuyết nữa ...", ông thêm vào.

Rất hiếm khi tôi ra vườn vào buổi sáng sớm. Thường, tôi phải đi giới

thiệu các sản phẩm bất động sản cho khách hàng vòng vòng trong thành
phố. Ở đây quá yên tĩnh đối với những người đi làm. Tôi ngạc nhiên tự hỏi
bố làm gì trong sự yên tĩnh như thế.

"Bố đang làm gì trước khi con đến?".

"Ý con muốn hỏi bố đang làm gì cách đây ba mươi ba năm trước khi con

sinh ra, hay hôm nay?".

"Hôm nay ạ". Tôi cố gắng không cười bởi vì tôi biết ông đang hỏi

nghiêm túc.

"Bố giải câu đố". Ông gật đầu chỉ trên bàn ăn, nơi có tờ giấy đầy các ô

chữ và số. Phân nửa đã được hoàn thành. Bố bị kẹt ở con số sáu. Đây này
...". Ông mang tách trà đến bàn, cố giữ để không làm trà sóng sánh rơi ra
giọt nào dù những bước chân của ông cứ khập khà khập khiễng. Bất chấp
sự khập khiễng.

Luôn luôn vững vàng.

"Con nghe hình như có mùi gì?".

Ông ngồi thẳng lên, hít hít không khí như đang săn mùi.

"À, mùi bánh mì nướng. Bố nướng hơi sớm. Nướng lửa cao nên cháy.

Hai lát cuối cùng ...".

Tôi lắc đầu. "Bố, hình của mẹ bố để ở đâu trong phòng khách?".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.