CẨM TÂM - Trang 122

"Không thể nào!" Phó Thư Khanh gầm lên, "Chỗ này chỉ có..."

"Chỉ có cái gì?" Vân Hàn Cảnh tiếp lời, ánh mắt lạnh lẽo như hàn tinh.

Tim Phó Thư Khanh tức thì lạnh buốt, nhưng rất nhanh sau đó hắn đã

khôi phục lại lí trí.

Lúc này, các môn phái xung quanh cũng ít nhiều hiểu được đầu đuôi sự

tình, lần lượt tiến lên phân ưu cùng Phó Thư Khanh.

Phó Thư Khanh nở nụ cười gượng gạo, sau khi đáp lễ mọi người, hắn

nhìn chằm chằm vào Việt Cẩm, đưa lời chất vấn: "Hai sư đệ của ta hiện ở
chỗ nào? Chiến đấu với bao nhiêu yêu quái mà gặp nạn?"

"Phó sư huynh hãy đi theo muội." Việt Cẩm nói, ban đầu nàng định đi

vào theo lối thông đạo nhỏ hẹp, kín đáo mà mình từng vào, nhưng khi
ngẩng đầu lên liền thấy thông đạo lớn do chính mình tạo thành lúc nãy. Việt
Cẩm có chút ngẩn người, sắc mặt vẫn còn hơi tái, nàng nhanh chóng đi vào
thông đạo, dẫn mọi người tới cái động trong kia.

Vân Hàn Cảnh lặng lẽ đi vào cùng Việt Cẩm.

Đồng tử Phó Thư Khanh co lại, nhưng thoắt cái đã khôi phục lại vẻ tự

nhiên. Hắn không vội đi theo ngay mà quay sang cảm ơn đệ tử các môn
phái hôm nay đã đến tương trợ cuộc vây quét, rồi mới dẫn đệ tử của mấy
môn phái tự nguyện ở lại giúp mình nhanh chóng đuổi theo Việt Cẩm và
Vân Hàn Cảnh.

Đích đến không quá xa, cả đoàn người nhanh chóng đến trước hang, khi

tình cảnh trong hang hiện lên, có mấy cô nương không tránh khỏi há hốc
miệng sửng sốt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.