CẨM TÂM - Trang 19

Thần sắc của Việt Cẩm hết sức bình thản: “Đương nhiên rồi.” Lát sau,

nàng chắp tay nói: “Mong sư huynh cho phép muội nói với tiểu yêu này
mấy câu.”

La sư huynh lặng lẽ gật đầu: “Ta đợi muội một khắc.”

Nói xong liền dẫn các sư huynh muội xuống núi.

Việt Cẩm đứng đó, dõi mắt trông theo đến lúc mấy sư huynh muội đồng

môn khuất bóng phía xa mới quay đầu nhìn tiểu yêu vẫn còn đang quỳ rạp
trên mặt đất.

Tiểu yêu kia thấy Việt Cẩm quay đầu lại, ngoan ngoãn cúi đầu nói: “Tiểu

nhân xin cảm tạ hành vi trượng nghĩa của tiên trưởng, cảm ơn người đã
không ngại ra tay cứu giúp.”

“Không cần, ta có chuyện muốn hỏi ngươi.” Việt Cẩm nói giọng thờ ơ,

không mặn không nhạt, cũng không bảo đối phương đứng dậy: “Ba trăm
năm trước ngươi đã tu thành hình người rồi phải không?”

“Vâng, ba trăm năm trước, tiểu yêu đã có thể biến thành hình người, chỉ

là còn có chút mông muội.” Tiểu yêu áo vàng vội đáp.

“Mặc dù trên núi Văn Phong rất thanh tịnh, nhưng chắc ngươi cũng biết

chuyện hơn mười năm về trước chứ?” Việt Cẩm tiếp tục hỏi.

Tiểu yêu thoáng nghi hoặc, mới cất lời: “Ý của tiên trưởng nói về chuyện

yêu ma hiện thế mười ba năm trước ư? Chuyện kinh thiên động địa như thế,
tiểu yêu đương nhiên biết ạ. Mặc dù nói núi Văn Phong xa xôi hiểm trở,
nhưng năm đó cũng có một khoảng thời gian rơi vào cảnh trở thành sào
huyệt dừng chân của yêu ma! Tổ rơi thì sao có cái trứng nào còn lành, căn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.