CẨM TÂM - Trang 216

này, đang ở chỗ chúng ta mà còn dám lớn tiếng! Dù là do Vương đưa về thì
cũng không thể để chúng ta gai mắt như thế được.”

Một câu vừa nói ra, quả thực có khoảng mười, hai mươi yêu quái đứng

dậy rút binh khí. Nhưng bốn yêu quái ngồi ở bốn góc, bao gồm cả Bạch Cốt
đang đi về phía Việt Cẩm lại mang vẻ mặt thờ ơ.

Việt Cẩm hoàn toàn không hề để ý đến những yêu quái vừa đứng lên, chỉ

nói với gã yêu lên tiếng ban nãy một giọng cực kì thâm nghiêm: “Ai đúng
ai sai, cược một trận, thế nào?”

Mắt tên yêu quái kia tức thì lóe sáng: “Sao, ngươi muốn tỷ thí với ta à?

Nếu thua phải gọi ta một tiếng ca ca đấy?”

Việt Cẩm cười. Băng Diệm kiếm đang lơ lửng giữa không trung đột ngột

lao tới.

Tên yêu quái kia giật thót mình, lập tức có rất nhiều yêu quái đứng dậy,

thậm chí sắc mặt Bạch Cốt và ba người kia cũng có chút thay đổi.

Chỉ trong một tích tắc.

Băng Diệm kiếm rít lên một tiếng, bổ vào cái bàn trước mặt tên yêu quái

kia, ánh sáng lóe lên, cái bàn tức thì trở thành cát bụi. Khi ánh sáng xanh đỏ
bùng lên lần nữa, Băng Diệm kiếm đã trở lại tay Việt Cẩm.

Đại sảnh phút chốc lặng ngắt như tờ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.