CẨM TÂM - Trang 218

chằm vào khuôn mặt hơi ửng đỏ đang mỉm cười của Việt Cẩm, hận một nỗi
không thể xé lớp da của khuôn mặt ấy ra để nhìn xem bên trong viết chữ gì.

Dây dưa cả ngày vẫn chưa kết thúc, Bạch Cốt nổi giận, sải bước đến

trước mặt Việt Cẩm, “cạch” một tiếng đặt vò rượu xuống, lạnh giọng nói:
“Thích với không thích cái gì, có chuyện thì nói thẳng, không có chuyện gì
thì biến. Uống rượu!”

Hai tiếng cuối cùng hiển nhiên là nói với Việt Cẩm. Việt Cẩm cười sảng

khoái, bưng bát rượu lên, không nói gì uống một hơi cạn sạch.

Ánh mắt Bạch Cốt nóng bỏng, cũng uống một hơi, rồi chăm chú nhìn

Việt Cẩm.

Việt Cẩm lại rót rượu, lại uống.

Mặt Bạch Cốt càng sáng hơn, uống cạn, lại nhìn Việt Cẩm.

Việt Cẩm liên tục phụng bồi.

Sau khi cứ ngươi một bát, ta một bát đến hết một vò, Bạch Cốt cuối cùng

cũng không nhịn được, vỗ vai Việt Cẩm, cao giọng khen một tiếng “Giỏi”.
Hắn kích động, vung tay một cái, hai mươi vò rượu được xếp ngay ngắn
trong góc lập tức theo hàng bay đến.

Bị Bạch Cốt vỗ vai thiếu chút nữa khí huyết trong người chạy tán loạn,

Việt Cẩm vừa lấy lại hơi, mở to mắt nhìn kĩ, bỗng hiểu vì sao tất cả nam
nhân trong phòng không ai muốn uống rượu cùng Bạch Cốt. Xem ra không
phải hắn đang uống rượu, mà là đang uống nước.

Bạch Cốt với vẻ ngoài lạnh như băng giờ này cực kì hào hứng: “Mỗi

người một vò, trước tiên uống cạn, sau đó uống từ từ!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.