CẨM TÂM - Trang 226

Bàn tay đang cởi áo đột nhiên dừng lại, không giơ lên, không hạ xuống.

Sắc mặt Nhai Xế chuyển từ đỏ sang trắng, vô cớ tức giận quan sát xung
quanh, phát hiện thì ra vừa khéo đã đi đến gần phòng của Việt Cẩm, bèn
đưa tay chỉ cho nàng.

Việt Cẩm không khách khí, chào tạm biệt Nhai Xế xong liền đi thẳng vào

phòng, đóng cửa, bỏ lại Nhai Xế đứng chết lặng ngoài hành lang.

Nhai Xế đứng đó không hiểu sao trong lòng cứ thấy càng lúc càng bực

tức, nhớ lại đoạn đối thoại vừa rồi của Việt Cẩm, giọng có chút thê lương:
“Cái gì gọi là rất được cưng chiều chứ? Là đang ám chỉ ta không biết quản
người sao?”

Tráng hán nãy giờ vẫn đi theo sau Nhai Xế nói: “Dạ... thuộc hạ nghĩ Việt

cô nương chắc chỉ nói khách sáo thôi.”

Nhai Xế dần nguôi giận, chớp mắt nghĩ sang chuyện khác, nhíu mày nói:

“Cho dù vậy thì câu xinh kia là có ý gì? Ngươi thấy Việt Ninh Song xinh
à?”

Đã hỏi như thế rồi, ai còn dám nói Việt Ninh Song xinh chứ? Tráng hán

im lặng một lúc mới dối lòng đáp: “Hoặc có thể Việt cô nương thích kiểu
như thế chăng.”

“Mắt kém đến vậy sao?” Nhai Xế buột miệng nói, sau lại lẩm bẩm như

thể đang tự nói với bản thân: “Nhưng mà kiểu đó ta không thích...”

Thực ra, chắc hẳn người ta cũng không nghĩ người thích. Nhưng những

câu kiểu như thế này, gã tráng hán thông minh chỉ còn cách giữ lại trong
lòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.