CẨM TÂM - Trang 228

Sau đó, đưa tay lên, nuốt viên đan dược xuống.

***

Bồng Sơn, trên đỉnh Phi Loan.

“Việt Cẩm đã được Nhai Xế cứu thoát?” Trong điện Chính Đức, Thiên

Kiếm chưởng môn hỏi Vân Hàn Cảnh đang quỳ bên dưới.

Vân Hàn Cảnh hơi cúi đầu, rành rọt đáp một tiếng: “Vâng.”

“Con ngăn cản không kịp?” Thiên Kiếm chưởng môn lại hỏi.

Vân Hàn Cảnh im lặng một lúc: “Đệ tử chưa từng ra tay.”

“Con so với hắn thế nào?” Thiên Kiếm chưởng môn tiếp tục hỏi.

“Chưa từng giao thủ chính thức.” Vân Hàn Cảnh nói, “Chắc hẳn cũng

sàn sàn như nhau.”

Thiên Kiếm chưởng môn khẽ gật đầu: “Nếu vậy, cho dù con muốn ra tay

cũng chưa chắc đã ngăn cản được hắn.”

Vân Hàn Cảnh không đáp, bởi lẽ dẫu hắn có ra tay thì kết quả cũng tám

chín phần giống như Thiên Kiếm chưởng môn dự liệu, nhưng lý do chính
khiến hắn không ra tay lại là nguyên nhân khác.

Thiên Kiếm chưởng môn đột nhiên thở dài một tiếng, nói: “Hàn Cảnh,

tâm của con loạn rồi.”

“Đệ tử hổ thẹn với sư tôn.” Vân Hàn Cảnh đáp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.