CẨM TÂM - Trang 23

Tiên Âm mịt mùng, bước qua những bậc thềm hàn bạch ngọc, Việt Cẩm

và mấy đệ tử xuống núi làm nhiệm vụ đều cúi đầu đứng trong tòa đại điện
nguy nga tráng lệ, chờ đợi phán quyết của Giới Luật trưởng lão.

“La Liệt, lần này ngươi dẫn đầu, vậy ngươi hãy bẩm báo đi.” Một giọng

nói chính trực, hồn hậu vang lên từ trên đại điện.

Người đứng trước Việt Cẩm một bước – La sư huynh – chắp tay hướng

về phía vị lãnh đạo đang nhắm chặt hai mắt ngồi xếp bằng trên điện, cúi đầu
nói: “Là do đệ tử không biết cách quản giáo. Hứa sư đệ và mọi người xuống
núi tiêu diệt yêu quái, dĩ nhiên ra tay khá mạnh, sát khí quá nặng, nhưng là
do làm theo giáo huấn của sư môn, lại thêm tấm lòng vì chúng sinh khắp
thiên hạ, về tình có thể khoan thứ. Còn Việt sư muội vì yêu quái mà động
thủ với đồng môn, dẫu rằng cũng xuất phát từ suy nghĩ cho càn khôn chính
đạo, nhưng đã làm bị thương huynh muội của mình, mặc dù chưa gây ra lỗi
lầm gì lớn, nhưng cũng không thể tránh khỏi tâm tính có chút lệch lạc.”

Những lời này của La sư huynh mặc dù có thay đổi vài chi tiết nhỏ,

nhưng cũng có thể coi là đúng với tình hình thực tế. Mấy người Hứa Nham
mặc dù không hài lòng lắm, nhưng cũng không cảm thấy có chỗ nào không
phải, liền không ngừng bái phục sư huynh mình quả nhiên quang minh
chính trực, có phong phạm của sư phụ. Rồi họ lần lượt quay sang nhìn Việt
Cẩm với ánh mắt phẫn nộ, một nữ tử muốn ngăn cản họ giết yêu quái thì
không nói làm gì, nhưng chỉ với một mình nàng ta lại đủ sức ngăn cản họ,
còn đánh họ bị thương… Lỡ chuyện này mà truyền ra ngoài thì mặt mũi của
họ biết để vào đâu?

“Còn có phân biệt ư?” Lão đạo ngồi trên điện chưa từng mở mắt, hai

hàng lông mày dài rủ xuống, vẻ mặt bình thản, hiền từ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.