CẨM TÂM - Trang 24

Nghe thế, bất luận là Việt Cẩm đang lơ đãng hay mấy người Hứa Nham

đang lén nhìn Việt Cẩm với ánh mắt phẫn nộ, sắc mặt đều trở nên nghiêm
túc, nhất tề chắp tay đồng thanh đáp: “Trưởng lão minh giám, đệ tử không
hề phân biệt!”

“Nếu đã như vậy, mấy người Hứa Nham tâm tính nóng vội, chưa suy

nghĩ kĩ càng đã động sát niệm, phạt trừ tất cả phần thưởng của nhiệm vụ lần
này. Việt Cẩm…” Giới Luật trưởng lão dừng lại một lát, “… Không để ý
đến đồng môn, ra tay trước làm bị thương huynh muội, đã phạm vào môn
quy, phạt trừ hết phần thưởng của nhiệm vụ, đồng thời phải vào động băng
phách suy nghĩ một tháng để tu dưỡng tâm tính, tự kiểm điểm bản thân. Lui
ra hết đi.”

Chúng đệ tử lần lượt hành lễ, bất ngờ khoảnh khắc đó, Việt Cẩm bước

lên trước một bước: “Xin trưởng lão hãy dừng bước.”

“Ngươi bất mãn?” Giới Luật trưởng lão cao giọng hỏi.

Việt Cẩm nhẹ cúi đầu đáp: “Trưởng lão xử trí công bằng, đệ tử không có

gì bất mãn. Chỉ là đệ tử muốn thỉnh giáo trưởng lão một việc mà thôi.”

“Nói đi!” Giới Luật trưởng lão nói.

Việt Cẩm ngẩng đầu, đôi mắt như hai vì sao lạnh lẽo, rạng rỡ mà lấp

lánh: “Thời Hồng Mông thái cổ, tiên yêu cùng tồn tại dưới một bầu trời!”

Cả đại điện tức thì im phăng phắc. Ai nấy đều hiểu ẩn ý trong câu nói

vừa rồi của Việt Cẩm, thế nên thần thái nhất loạt cực kì kinh hãi, câu này ý
nói yêu tộc cũng có quyền được quang minh chính đại đặt chân trên thế
gian này, có thể xem như lời phản bác lại chủ trương đối đãi với yêu tộc của
các môn phái lớn hiện nay. Thật là hết sức ngông cuồng!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.