CẨM TÂM - Trang 233

trong giới tu đạo.”

Một câu thốt ra, đến cả Nhai Xế cũng phải kinh tâm động phách.

“Là thật sao?” Giọng Nhai Xế cố kìm nén.

Việt Cẩm không đáp, lại nói: “Chỉ là trận pháp cơ bản của các môn phái,

trong vòng mười năm trở lại đây. Những môn phái lớn như Thiên Kiếm,
Vân La thì ít hơn một chút, trận pháp của các môn phái nhỏ hơn không
nhiều, còn những môn phái ở khoảng giữa, không được toàn bộ, nhưng
hoặc ít hoặc nhiều cũng biết được sáu bảy phần.”

Một từ “biết” làm cho nam tử tóc xanh đậm lên tiếng đầu tiên phải tranh

trước hỏi: “Ý của Việt cô nương là những những trận pháp ấy cô đều nhớ
hết?” Trong giọng nói của y pha chút nghi ngờ.

Việt Cẩm cười, thẳng thắn đáp: “Đúng thế, ta nhớ hết, nhớ toàn bộ.”

Sắc mặt của nam tử tóc xanh đậm khẽ biến, lát sau nở một nụ cười khẽ:

“Nếu đã như vậy, không biết Việt cô nương có suy nghĩ thế nào?”

Việt Cẩm không vội thể hiện thái độ, chỉ đưa mắt nhìn về phía Nhai Xế

vẫn ngồi im lặng nãy giờ.

Nhai Xế đang cúi đầu suy tư, giống như lần trước, cảm nhận được ánh

mắt Việt Cẩm, hắn ngẩng đầu nhìn nàng, ánh mắt bình tĩnh, đổng tử sâu
thẳm, ánh lên vẻ suy ngẫm, tính toán, nhưng không chút hoài nghi.

Giống như chỉ cần là nàng nói, hắn sẽ thập phần tin tưởng. Tim Việt Cẩm

đập mạnh, nhưng nàng không tìm hiểu sâu hơn, nói ra quyết định của mình:
“Thương Ngô Sơn, Vân Thủy Môn.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.