CẨM TÂM - Trang 234

“Tại sao?” Giọng Nhai Xế vang lên.

Việt Cẩm sắp xếp lại mạch suy nghĩ của bản thân, bắt đầu tỉ mỉ phân

tích: “Vân Thủy Môn chú trọng luyện khí và trận pháp, ta lại nắm rõ trận
pháp của họ trong lòng bàn tay, tương đương với việc chưa khai chiến đã bẻ
gãy một cánh tay của họ. Nếu đã muốn đánh, thì phải đánh vào điểm then
chốt. Huống hồ Thương Ngô Sơn cách địa bàn của yêu tộc cũng gần, xét về
mặt địa lí thì vô cùng thuận lợi.”

Nếu muốn tồn tại lâu dài, tất nhiên không thể an phận thủ thường ở một

cõi. Chúng yêu trong phòng nghe Việt Cẩm phân tích xong, trong lòng ít
nhiều cũng có tán đồng.

Tuy nhiên, người phản đối lại là Nhai Xế. Hắn lên tiếng, giọng thâm

trầm: “Vân Thủy Môn không được, không đủ phân lượng.”

Việt Cẩm im lặng một lúc lại nói: “Vương không sợ làm lớn quá, giới tu

đạo sẽ tập trung vây công sao?”

Vương, giới tu đạo. Tốc độ thay đổi lập trường này phải nói là quá

nhanh. Mấy đại yêu trong lòng không ngừng tán thưởng Việt Cẩm.

Không biết là có phải đã quyết định xong chuyện gì đó, Nhai Xế thả lỏng

người, dựa lưng vào ghế đã được đệm một lớp da thú dày, tay chống trán,
cười mà như không: “Yêu tộc một khi có động tĩnh, giới tu đạo lần nào chả
như gặp phải đại địch. Tập trung vây công? Có lúc nào không phải như vậy
chứ?”

Giới tu đạo hiện giờ tập trung vây công săn giết yêu tộc khắp nơi, nhưng

tập trung vây công khi hay tin Nhai Xế dẫn người đi diệt môn phái tu đạo
nào đó chắc chắn sẽ không giống nhau. Không phải Nhai Xế không hiểu,
chỉ là hắn không muốn giải thích mà thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.