CẨM TÂM - Trang 252

đứng ở phía trước, cậu mừng rỡ hô lên: “Các sư huynh, sư tỷ ở phía trước,
xin hay giúp đỡ, đệ là Thiên Kiếm...”

Cậu đột nhiên im bặt, đồng tử co lại, phản chiếu vẻ mặt kinh ngạc của

Việt Cẩm.

“Thiên Kiếm, đồng môn với ngươi à?” Bầu không khí tĩnh mịch bị Bạch

Cốt phá vỡ. Hai đại yêu còn lại mặc dù không nói gì, nhưng cũng cực kì
hứng thú hết nhìn Việt Cẩm lại chuyển qua Ngô Tử Tề.

Việt Cẩm im lặng một lúc rồi lên tiếng xác nhận: “Trước đây là đồng

môn.”

Bầu không khí lại một lần nữa rơi vào tĩnh lặng, ba đại yêu đứng rải rác

quanh người Việt Cẩm, cũng không ai lên tiếng.

Nhưng bầu không khí không vì thế mà dịu đi chút nào, có lẽ là vì ánh

mắt càng lúc càng phức tạp của Việt Cẩm chăng?

Ngô Tử Tề gắng gượng nãy giờ rốt cuộc cũng lùi ra sau một bước, nghẹn

ngào nói với Việt Cẩm: “Việt sư tỷ, sư tỷ, tha cho đệ, tha cho đệ đi, đệ sẽ
không nói ra đâu, ít nhất nể tình trước đây...”

Việt Cẩm khẽ nhắm mắt, hàng lông mi dài khẽ run, rung động mỏng như

cánh ve, nhẹ như cánh bướm, dưới ánh nắng ấm áp, mang vẻ dịu dàng, yếu
ớt.

Dường như có một luồng sức mạnh không rõ tên tràn vào lồng ngực,

Ngô Tử Tề lấy hết can đảm nói: “Việt sư tỷ, đệ vẫn luôn cảm thấy, cảm thấy
tỷ có...”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.