CẨM TÂM - Trang 261

lâu nàng mới thong thả nói: “Chỉ là cảm thấy có chút kì lạ thôi.”

“Cái gì kì lạ?” Nhai Xế hiếu kỳ hỏi.

Việt Cẩm nhìn Nhai Xế một cái rồi quay đi, ánh mắt thẫn thờ nhìn ra

ngoài điện, không có điểm dừng, không có điểm kết thúc: “Chỉ thấy kì lạ là
vì sao những người ta không muốn giết cuối cùng đều chết trong tay ta, còn
những kẻ ta muốn giết...”

Nàng khẽ lẩm bẩm: “Lại không giết chết được.”

Nhai Xế nhìn Việt Cẩm, mùi hương nhàn nhạt của gỗ thanh đàn vây

xung quanh hắn, một nửa mềm mại, nhẵn nhụi như ngọc, một nửa cứng rắn,
lạnh lẽo như đá.

“Việt Ninh Song nhảy vũ khúc Thịnh thế phồn hoa là do nàng hả?” Nhai

Xế đột ngột lên tiếng.

Chuyển chủ đề quá nhanh, Việt Cẩm sững người rồi mới trả lời: “Sao lại

hỏi vậy?”

“Chỉ là hỏi một tiếng thế thôi.” Nhai Xế bình thản đáp, “Vì sao lại dạy

con bé nhảy vũ khúc Thịnh thế phồn hoa chứ?”

Cảm nhận được Nhai Xế không vui, Việt Cẩm khẽ nhíu mày, sau đó

khuôn mặt dần giãn ra: “Bởi vì cô bé muốn lấy lòng huynh.”

“Bởi vậy nàng liền sắp đặt cho nó lấy lòng ta?” Nhai Xế trừng mắt nhìn

Việt Cẩm.

Việt Cẩm có chút dở khóc dở cười: “Được một cô bé lấy lòng không tốt

sao? Mặc dù tính tình không được tốt lắm, nhưng nhìn từ góc độ khác cô bé

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.