CẨM TÂM - Trang 286

“Bởi vì bọn họ coi thường muội.” Nhai Xế bình thản buông nhẹ một câu.

Việt Ninh Song nhịn không được muốn hỏi cho ra nhẽ, nhưng Nhai Xế

đã nói tiếp: “Muội gọi Việt Cẩm là gì?”

“Nhân loại!” Việt Ninh Song buột miệng đáp.

“Nhân loại?” Nhai Xế từ tốn hỏi, “Muội đã bao giờ nghĩ rằng bản thân

muội cũng là một ‘nhân loại’ chưa?”

“Muội...” Việt Ninh Song định biện hộ.

Nhai Xế cười: “Muội muốn nói muội không giống có phải không?

Đương nhiên là muội không giống.” Hắn nói tiếp, “Muội là công chúa của
Việt Thị, là huyết thống chính thống duy nhất còn sót lại của Việt Thị. Khi
Việt quốc còn, muội tôn quý biết bao. Việt quốc vong, muội liền được yêu
tộc cứu về, cũng càng được thêm tôn tính... Ninh Song, muội có biết mẹ ta
vì để bảo vệ muội đã phải trả một cái giá thế nào không?”

“Dì Quỳnh...” Việt Ninh Song nghe đến đây không khỏi nghẹn ngào.

“Trong trận chiến đó, mẹ ta bị trọng thương, sau khi đem muội về, tu vi

không chỉ không gia tăng mà còn giảm dần theo từng năm, cuối cùng ba
năm trước bà rốt cuộc cũng qua đời. Trước lúc mất, thực lực bà còn không
bằng một đại yêu.” Nhai Xế nhìn Việt Ninh Song một cái rồi đột nhiên bật
cười, “Ta chưa bao giờ trách muội vì chuyện này. Thật ra ta chỉ không hiểu,
nếu bà đủ quyết đoán cứu muội, bảo tồn huyết thống của Việt Thị thì vì sao
lại không đủ quyết đoán cứu biểu muội thực sự của ta về.”

Sắc mặt Việt Ninh Song khoảnh khắc tức thì tái mét.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.