CẨM TÂM - Trang 289

cũng có thể nói Việt Thị sụp đổ là do bị trời phạt, là do Việt Đế hoang dâm,
nhưng muội, người được yêu tộc bao bọc, nuôi lớn, muội dựa vào cái gì mà
nói như thế?”

Mặt Việt Ninh Song trắng bệch, như bị dồn vào đường cùng, nàng ta hét

lên: “Huynh nghĩ muội hy vọng Việt Thị sụp đổ ư? Huynh nghĩ muội không
muốn trở lại là công chúa Ninh Song vô ưu vô lo ư? Yêu tộc ở đây có gì
chứ? Huynh thì ngày nào cũng ra ngoài, muội đến một người bạn cũng
chẳng có. Phụ vương của muội, mẫu phi của muội...”

Nàng ta nhìn Nhai Xế, thấy Nhai Xế cũng đang nhìn mình, trong mắt hắn

không hề có tình cảm dù chỉ là một chút, nước mắt nàng ta lại tuôn trào như
vỡ đê: “Nhưng muội có cách gì chứ? Hủy diệt Việt Thị là do trời phạt, lẽ
nào muội có thể tu luyện đến mức độ phi thăng? Phi thăng lên trời để đòi
công đạo? Đã thế những người kéo binh tiêu diệt Việt Thị là thiên hạ, cả
thiên hạ, tất cả mọi người trong thiên hạ...” Nàng ta cố nén nước mắt, cắn
chặt môi, mùi máu tanh nồng ngập tràn khoang miệng, “Nhai Xế ca ca, có
phải huynh hối hận vì năm đó không thể bảo vệ huyết thống yêu tộc? Nếu
Cẩm Tâm tỷ tỷ hoặc là các bán yêu ca ca khác ở đây...”

“Nếu là bọn họ, nếu bọn họ cũng giống như muội, ta sẽ tự tay bóp chết

họ để khỏi làm bẩn mắt.” Nhai Xế nói, giọng đã lạnh như băng.

Những lời Việt Ninh Song định nói khoảnh khắc đó tức thì bị giữ chặt

nơi cổ họng.

Nhai Xế cũng ý thức mình có phần mất kiềm chế, vả lại thấy dẫu bản

thân có nói nhiều hơn cũng vô dụng, hắn khẽ nhắm mắt: “Được rồi, muội ra
ngoài đi.”

Việt Ninh Song không dám nói gì thêm, quay người rời khỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.