CẨM TÂM - Trang 302

bâng quơ: “Giờ chắc nàng có thể nói cho ta biết nàng không thích ta ở điểm
nào rồi chứ?”

“... Hay là huynh nói cho muội biết huynh thích muội ở điểm nào đi.”

“Sau đó nàng sẽ sửa, đúng không?” Nhai Xế cười cười.

Cảm nhận được ý giễu cợt trong lời nói của Nhai Xế, Việt Cẩm im lặng

không đáp.

“Việt Cẩm?”

“Muội không thích khuôn mặt huynh.”

Nhai Xế nghẹn lời.

Việt Cẩm cũng chẳng thoải mái gì hơn: “Muội không thích khuôn mặt

huynh, lí do này đã đủ chưa?”

Nhai Xế nghi hoặc nhìn Việt Cẩm, có vẻ rất nghi ngờ việc Việt Cẩm

chẳng qua là buột miệng lấy đại một cái cớ. Hắn đưa tay lên sờ khuôn mặt
mình: “Hử? Khuôn mặt của ta sao?”

Việt Cẩm nhìn Nhai Xế. Chỉ một động tác đơn giản, nhưng là hắn bỗng

trở nên cực kì sáng chói, cực kì thu hút, còn nàng... quả thực cách biệt quá
xa. Nàng cười tự giễu: “Muội không thích một nam nhân còn đẹp hơn cả
mình.”

Nhai Xế thôi không sờ mặt nữa, ánh mắt hắn dường như càng thêm sâu

thăm thẳm: “Đây là lí do của nàng?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.