CẨM TÂM - Trang 345

mình, trong con ngươi đen như mực là ánh sáng chói lòa kèm nỗi đau đớn
tuyệt vọng. Đó dường như là thứ tình cảm mãnh liệt khắc sâu tận tâm hồn,
chỉ cần nhìn thôi cũng đủ khiến người ta phải rơi lệ.

“Nhai Xế...”

Tiếng vụn vỡ vang lên bên tai, những âm thanh ồn ào hỗn loạn do giới tu

đạo tập kích như xa dần, tay Nhai Xế vừa dùng sức bỗng nghe thấy một
tiếng “rắc” giòn tan đâm thẳng vào màng nhĩ.

Gió lạnh rít gào, linh lực ngập trời.

Nhai Xế thấy các tu sĩ vốn đã bị chặn ở ngoài nay ùn ùn kéo vào từ khắp

nơi. Hắn cắn răng kéo người đang đứng sau lưng ra: “Nàng đi trước...”

Một tia sáng như ánh trăng đột ngột bay lên. Chỉ một màu nhàn nhạt,

nhưng trong thời khắc tỏa sáng ngắn ngủi tư thái mạnh mẽ khiến trời long
đất lở khiến cho những sắc màu sáng chói xung quanh hết thảy đều lu mờ.

Lời chưa nói hết đã mắc nghẹn nơi cổ họng rồi vụn vỡ khi chưa kịp

thành tiếng.

Nhai Xế đứng đó, từ từ hít thở, nhưng dẫu có hít thở thế nào, thậm chí cả

nín thở thì nỗi đau đớn và cảm giác lạnh buốt theo mỗi nhịp đập trái tim nơi
lồng ngực vẫn cuồn cuộn trào dâng, không cách nào ngăn nổi.

Nhai Xế, muội không thích huynh.

Nhai Xế, huynh nghe cho rõ đây. Mọi lời muội nói đều là sự thật, muội

yếu đuối, ích kỉ, lại bỉ ổi, vô sỉ nữa.

Nhai Xế, huynh sẽ hối hận cho mà xem.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.