CẨM TÂM - Trang 377

Tiểu Chư Thiên Giới dự định sẽ mở cửa vào ngày thứ ba sau lễ ăn mừng.

Lần này, Thiên Kiếm Môn chỉ âm thầm chuẩn bị chứ không cờ giong

trống mở như trước, thế nên mãi đến phút chót cũng chỉ có mấy đệ tử đứng
làm lễ biết được tin Vân Hàn Cảnh và Việt Cẩm sẽ vào Tiểu Chư Thiên
Giới.

Hôm đó, bên ngoài ngục sám hối.

Thời gian vẫn còn sớm, cửa Thiên Giới chưa mở, Vân Hàn Cảnh và Việt

Cẩm cáo biệt lần cuối các đệ tử khác của chưởng môn.

Vân Hàn Cảnh thân là đại đệ tử của chưởng môn, lại thêm năng lực xuất

chúng, mặc dù tính cách có chút lạnh lùng, nhưng ít nhất cũng còn được
mấy câu dặn dò quan tâm thật lòng.

Trái lại Việt Cẩm, thứ nhất mới nhập môn, thứ nữa vừa nhập môn chưa

được bao lâu đã bôn ba bên ngoài, thâm nhập vào yêu tộc, chẳng qua lại,
thân thiết với các đệ tử khác thì nói gì đến tình cảm? Thế nên mấy người kia
chỉ hỏi han khách sáo vài lời rồi thôi.

Đến lượt Tả Ngôn Chấp.

Mặc dù cực kì bất ngờ khi thấy hắn cũng tham gia sự kiện chẳng mấy ý

nghĩa này nhưng Việt Cẩm không hề biểu lộ cảm xúc ra mặt, nàng nhẹ mỉm
cười chào: “Tả sư huynh...”

“Lần tới vào ba năm sau.” Tả Ngôn Chấp ngắt lời Việt Cẩm.

“Lần tới khi Tiểu Chư Thiên Giới lại lần nữa mở cửa, ta sẽ mang con sói

kia lên.” Tả Ngôn Chấp lạnh lùng nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.