CẨM TÂM - Trang 381

Thẹn quá hóa giận, vừa vào đến Tiểu Chư Thiên Giới thái nữ kia liền hất

tay, nói một câu: “Chức trách đã tận, Việt cô nương, mời!” rồi hậm hực bỏ
đi.

“Nàng cần gì phải khổ vậy.”

“Khổ cũng đã khổ rồi.” Việt Cẩm vừa nói vừa nhìn quanh.

“Tu vi của Vân Hàn Cảnh và ta cũng tương đương nhau, kết giới này nói

tốt cũng đúng mà nói không tốt cũng chẳng sai. Năm năm trước, thực sự
hắn chưa có thực lực đến vậy.” Nhai Xế thong dong nói.

Việt Cẩm không nói, nàng đã thấy một đội vệ binh đang đi về phía mình

để tiếp quản Nhai Xế.

Đội trưởng đội vệ binh là một người tầm khoảng hai lăm, hai sáu tuổi,

khải giáp sáng loáng, mũ trụ hình mặt thú, vai đeo cung Thanh Mộc, tay
cầm thương Tinh Văn. Hắn bước lên hành lễ: “Cô nương là Việt cô nương
phải không? Xin hãy giao Yêu vương cho tại hạ để tại hạ giải hắn vào ngục
trông giữ.”

Việt Cẩm không nói gì thêm, thoải mái nhường đường, giao người cho

bọn họ.

“Việt Cẩm.” Nhai Xế đột nhiên lên tiếng.

“Yêu vương còn muốn nói gì ư?” Việt Cẩm cười hỏi.

“Đây là mục đích của nàng? Nàng muốn vào Tiểu Chư Thiên Giới?”

Nhai Xế hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.